Chương 2808: Không tài nào từ chối một dương thư trần như thế này (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 580 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Lúc chạm mắt với cô, ánh mắt khát máu lạnh lùng của cậu dần sụp đổ như một tòa núi băng đang tan chảy...
Cậu hơi mấ8p máy cánh môi, nhưng lại không phát ra tiếng động.
Cô vừa khóc vừa đấm vào lồng ngực cậu:
Dương Thư Trần, anh có phải là heo không thế? Hôm nay không gặp được, anh không biết đợi đến ngày mai lén trốn ra gặp em à? Sao lại phải mạo hiểm như vậy, lỡ anh chết
rồi em biết phải làm sao đây...
Khó khăn lắm Quan Vũ Niệm mới kềm lại được nước mắt, n9hưng bốn chữ đó lại khiến nước mắt cô như vỡ để...
Cô run rẩy đứng trong mưa, nhìn người đàn ông mình yêu đang bướ6c từng bước qua đám bảo vệ đã bị đánh bại, rồi đi tới trước mặt mình.
liên tục xuất hiện trước mắt mình...
Lý do tất cả mọi người không thích cô, chán ghét cô, chỉ đổi lại một câu không quan tâm của cậu.
Quan Vũ Niệm không ngừng mắng, nước mắt cũng không ngừng tuôn rơi.
Vừa nghĩ lại cảnh cậu bị nhiều bảo vệ bao vây lại như vậy, trái tim cô như bị kim đâm vào, đau đến không thở nổi. Cô vô cùng sợ hãi và lo lắng, hai tay cũng vùng vẫy mất khống chế...
Người bên cạnh cũng không hiểu cậu đang nói gì, nhưng Quan Vũ 3Niệm lại hiểu lời cậu nói.
Cậu nói: Anh chỉ cần em.
Dương Thư Trần...
Đồ ngốc, có gì phải khóc đâu. Khóc xấu quá, coi chừng anh chán em đó.
Dương Thư Trần vươn tay vén lọn tóc dài đã ướt nước mưa của cô ra sau tai, giọng nói trầm thấp lại hơi khàn khàn,
Sợ em đau lòng.
Quan Vũ Niệm, không cần biết cha em là ai, từng làm chuyện gì, anh đều không quan tâm.
Dương Thư Trần khẽ buông cô ra, hai tay nâng gương mặt đờ đẫn của cô lên, khẽ nói từng chữ một.
Trong khoảnh khắc này, dù có bao nhiêu mưa t5o gió lớn cũng không thể lay chuyển trái tim của Quan Vũ Niệm nữa.
Trong mắt của cô, trong tim của cô đều chỉ có một mình người đàn ông trước mặt này.
Rầm!
Dương Thư Trần dùng chìa khóa mở cửa rồi đá văng của căn hộ của cô ra, sau đó ôm Quan Vũ Niệm còn đang ngơ ngác đến ghế sofa.
Đồ ướt hết rồi, phải mau chóng tắm rửa.
Cậu chỉ nói thể rời xoay người vào nhà tắm mở nước nóng.
Không sao rồi.
Dương Thư Trần ôm chặt cô vào lòng mình, cằm tựa lên bờ vai đang run rẩy của cô, cả gương mặt đều vùi vào hõm cổ cô.
Cậu hít mùi thơm trên người cô, trầm giọng lên tiếng:
Anh sợ em khóc.
Anh chỉ cần em, chỉ cần em ở bên cạnh anh, anh sẽ không quan tâm gì cả.
Quan Vũ Niệm không biết mình lên xe bằng cách nào, cũng không biết mình rời khỏi biệt thự nhà họ Nghiêm ra sao, bên tai cô chỉ văng vẳng câu nói của Dương Thư Trần, cùng với khuôn mặt đẹp trai lai láng đang
Dương Thư Trần cong khóe môi gợi cảm, nở nụ cười xấu xa có thể mê hoặc lòng người.
Hức!
Vừa nghe thấy giọng cậu nói, Quan Vũ Niệm đã nhào vào lòng cậu, khóc nức nở.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.