Chương 2809: Không tài nào từ chối một dương thư trần như thế này (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 564 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Chưa bao giờ Quan Vũ Niệm tắm nhanh như hôm nay. Trong đầu cô cứ lo lắng vì Dương Thư Trần đang mặc quần áo ướt, thế nên cô chỉ tắm8 sơ một lúc rồi vội vàng quấn khăn tắm cho cơ thể lại.
Lúc nhìn thấy bộ quần áo Dương Thư Trần chuẩn bị sẵn cho mình trong3 phòng tắm, cô vội vàng mặc vào rồi vươn tay kéo cửa ra.
Em tắm xong rồi, đến lượt anh tắm...
Quan Vũ Niệm mới nói được 9nửa câu thì chợt phát hiện ngoài cửa phòng tắm không một bóng người.
Trong đầu cô hiện lên nội dung trong tập tài liệu kia. Cô biết dù Dương Thư Trần có phản ứng thế nào cũng chẳng sao cả, nhưng vừa nghĩ đến chuyện cậu sẽ ghét mình, trong lòng cô cảm thấy khó chịu đến không thở
nổi.
Nếu biết trước sau khi thừa nhận tình cảm của bản thân sẽ phải đón lấy kết quả như vậy, cô thà rằng ngay từ đầu đã không quen biết Dương Thư Trần.
Cô ngẩng đầu nhìn sang phòng khách nhưng cũng không t6hấy Dương Thư Trần ở đó.
Dương Thư Trần?
Quan Vũ Niệm vừa dùng khăn lau tóc ướt, vừa đi vào trong phòng ngủ.
Cô 5cứ cho rằng mình sẽ nhìn thấy Dương Thư Trần ở trong phòng ngủ, thế nhưng không ngờ rằng trong phòng ngủ của cô cũng trống không.
Tròng mắt đen láy của cậu đảo qua mái tóc dài còn ẩm ướt của cô, trong mắt hiện lên vẻ không vui lắm:
Còn chưa sấy khô tóc đã định đi ngủ rồi à?
Dương Thư Trần lên tiếng rồi vươn tay với cô:
Nào, để anh sấy tóc
cho em.
... Anh không đi à?
Quan Vũ Niệm chớp mắt, vẫn còn đang ngơ ngác.
Không đến gần cậu, không yêu cậu, vậy thì tim sẽ không đau nữa...
Khóe mắt Quan Vũ Niệm ửng đỏ, cô đang định nằm vật xuống giường thì bỗng nghe ban công vang lên tiếng động. Cô căng thẳng, vội vàng ngồi thẳng người dậy, ghé mắt nhìn sang ban công. Một giây sau, cô nhìn
thấy một bóng người tuấn tú đi vào từ ban công.
Cậu đi rồi...
Cảm giác trống vắng bỗng chốc tràn vào lòng cô.
Lúc nãy cậu mới nói sẽ không bỏ lại cô, thế mà giờ lại biến mất...
Cô cứ cho là cậu đã bỏ đi rồi.
Em muốn đuổi anh đi à?
Dương Thư Trần đảo mắt rồi bỗng vươn tay ôm ngực:
Đau quá!
Dương Thư Trần, anh không sao chứ?
Quan Vũ Niệm ném khăn mặt trên tay đi, sốt sắng chạy tới chỗ cậu. Cô vươn tay đỡ cậu ngồi xuống.
Có phải tại lúc nãy đánh trúng không? Đau lắm à? Em đưa anh đi bệnh viện...
Quan Vũ Niệm vừa nói vừa đi tìm điện thoại, định gọi xe cấp cứu cho cậu. Thế nhưng cô vừa vươn tay đã bị Dương Thư Trần đè lại.
Em muốn đuổi anh đi, cơ thể anh không đau nhưng lòng anh đau lắm.
Thấy cô sửng sốt, Dương Thư Trần cứ tưởng cô định đuổi mình đi thật, thế là vẻ mặt cậu lại càng đau lòng hơn.
Tiểu Niệm Niệm, trong nhà em có hộp cứu thương không, bây giờ cả người anh đều không thoải mái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.