Chương 2909: Cậu nghe thấy ư? (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 592 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
Thứ cô để ý không phải là sẽ trao sự trong trắng cho ai, mà là ngày hôm đó khiến cô mất đi người đàn ông mình yêu...
8Hình như bắt đầu từ một thời điểm nào đó, cô đã không còn hiểu được Dương Thư Trần. Bây giờ đứng ở đây một lần nữa, thân thể3 Quan Vũ Niệm kháng cự theo bản năng, tâm lý của cô rất mâu thuẫn. Thế nhưng khi
cô đang uống là của Dương Thư Trần...
Lúng túng quá đi mất!
nghĩ đến lời Dương Thư Trần vừa nói9, cô ép bản thân giơ tay lên gõ cửa:
Tôi vào đây.
Cô chào hỏi đơn giản rồi mở cửa phòng đi vào. Cô không dám nhìn 6bất cứ vật trang trí nào trong phòng khách mà chỉ đi thẳng tới phòng ngủ, muốn đưa trà cho Dương Thư Trần xong rồi đi ngay. 5Thế nhưng cô tìm
một lượt trong phòng mà vẫn không thấy bóng dáng Dương Thư Trần. Sau khi kêu thứ hai tiếng, cô bỗng nhận ra cậu không ở trong phòng này...
Vậy cậu đang ở...
Khụ khụ!
Quan Vũ Niệm bỗng bị sặc, chỉ đành bưng ly trà an thần mình vừa uống mà chẳng biết phải làm sao. Lúc này, anh chàng đang nằm trên giường bỗng xoay người ngồi dậy, nhận lấy ly trà trong tay cô rồi
vươn tay vỗ lưng cho cô.
Nghe cậu nói vậy, Quan Vũ Niệm hơi sững sờ. Lúc nãy cô chỉ thuận miệng nói thôi, ai ngờ cậu lại bắt bẻ cô như thế. Đúng là cô chưa uống thật, thấy cậu bắt lỗi như vậy thì hơi chột dạ...
Vậy bây giờ tôi uống một ngụm.
Quan Vũ Niệm nói rồi cúi đầu uống một ngụm trà an thần trong tay. Đến khi uống xong cô mới phát hiện mình chỉ bưng một ly lên, ly trà của cô vẫn còn đang ở dưới lầu, còn cái ly
mình, chẳng hiểu sao trong lòng cô bỗng thấy ấm áp, đến cả hốc mắt cũng nóng lên.
Cô không biết có phải cậu đã nhận ra cô sợ hãi phòng ngủ chính của cậu hay không, cho nên cậu đang tức giận nhưng vẫn không quay về căn phòng kia...
Có ngon không?
Dương Thư Trần thản nhiên hỏi một câu, không biết là trào phúng hay là hỏi thăm thật lòng.
... Cũng được.
Quan Vũ Niệm miễn cưỡng trả lời một câu.
Tim Quan Vũ Niệm hẫng một nhịp.
Cô cất bước đi sang phòng cho khách ở sát vách. Đây là căn phòng mà mấy hôm nay cô đang ở. Cô cứ nghĩ Dương Thư Trần tức giận nên sẽ quay về phòng mình, thế nhưng khi thấy Dương Thư Trần nằm trên giường
Hừ!
Dương Thư Trần thoáng thấy cô đi tới cửa thì lấy hai tay ôm đầu, trở mình trên giường, đưa lưng về phía cô như một đứa trẻ hờn dỗi.
...
Quan Vũ Niệm hoảng sợ trước sự lạnh lùng của cậu, ánh mắt cô hơi do dự, muốn lùi bước nhưng rồi vẫn kiên trì tiến lên.
Dì Vương pha trà an thần rất ngon, anh muốn ngủ thì uống một ly trước đi.
Quan Vũ Niệm nói xong, không đợi Dương Thư Trần trả lời đã lùi về sau một bước, chỉ sợ cậu lại nổi giận.
Em vẫn chưa uống, sao lại biết là trà ngon?
Dương Thư Trần không quay đầu lại, giọng điệu thờ ơ mang theo sự chế giễu lạnh lùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.