• 7,764

Chương 291: Nghiêm thừa trì, em thích anh! (8)


Lối đi vào sảnh tiệc và lối vào phòng nghỉ khác nhau, cách một khoảng không dài không ngắn.

Có lẽ do chột dạ, nê8n Hạ Trường Duyệt bước đi rất nhanh.
Dưới tình thế cấp bách, cô khẽ nép vào cánh cửa gần nhất, áp sát cả cơ thể gầy gò lên cửa, thậm chí còn nín thở.

Ket...

Trên đường đi, cô thậm chí không dám ngẩng đầu lên.
Khó khăn lắm m3ới thoát ra khỏi đám đông, cô lặng lẽ tìm lối đi lên phòng nghỉ.
Cô giật mình, từ từ lia mắt nhìn lên, sau khi thấy rõ người trước mặt đúng là Nghiêm Thừa Trì, chân cô như bị ghim xuống sàn, hoàn toàn cứng đờ.
Nghiêm Thừa Trì đứng ở cửa, áo sơ mi trên người đã được thay, nhưng vẫn chưa cài mấy nút áo trên, cổ áo để hở, lộ ra lồng ngực hấp dẫn.
Không đợi người ở đầu cầu thang đi lên, cửa phòng mà Hạ Trường Duyệt dựa vào đã bật mở từ bên trong.
Cô bị bất ngờ, ngã nhào vào phòng!
A...
Cô lấy hai tay bịt mắt lại, sợ đến nỗi không dám nhìn.
Một giây sau, cô lại đụng phải một bức tường.
Một bức tường thịt.
Chóp mũi đau đớn, nước mắt thoáng chốc trào ra.

Thành thật xin lỗi, tôi...
Hạ Trường Duyệt đứng thẳng người, vẫn chưa định thần thì mùi bạc hà quen thuộc đã tỏa ra trong không khí.
Dưới tình thế cấp bách, cô nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của Nghiêm Thừa Trì, thốt lên,
Tôi nghe nói anh muốn về, vừa hay tôi cũng vậy.
Tôi định đến hỏi anh xem có thể cho tôi quá giang một đoạn được không?
Nói xong, cô chỉ muốn cắn đứt lưỡi mình.
Ánh mắt anh lóe lên tia dò xét...
Dưới ánh mắt nóng bỏng đăm đắm của anh, Hạ Trường Duyệt lúng túng, không dám ngẩng đầu lên.
Anh ôm lấy eo cô bằng một tay, nhẹ nhàng áp sát cơ thể cứng đờ của cô vào trong lồng ngực mình.
Đôi mắt quyến rũ của anh khẽ cụp xuống, nhìn chằm chằm vào gương mặt trắng bệch của cô.
Anh nhìn cô như thể cô là loại phụ nữ tự dẫn xác đến trước mặt đàn ông.
Hạ Trường Duyệt lấy lại tinh thần, bỗng thoát ra khỏi vòng tay anh, lùi về sau một bước, ra sức lắc đầu, không biết nên giải thích lí do tại sao mình lại xuất hiện ở đây như thế nào.
Trước mặt cô là một dãy phòng nghỉ, tất cả các cửa phòng đều giống nhau, lại không có số phòng, sao c5ô biết Nghiêm Thừa Trì đang ở phòng nào? Không đúng, nếu cô không tìm thấy phòng của Nghiêm Thừa Trì, vậy những người khác nhất định cũng không tìm thấy.
Thế mà chỉ mới nghe vài câu xôn xao, cô đã lo Nghiêm Thừa Trì không thể giữ mình, hoàn toàn là phí công lo nghĩ...
Sau khi lên tầng hai, đi hết hành lang và rẽ v9ào phía trong cùng, cô mới định thần lại.
Cô đứng trong hành lang một lát, ngoảnh đầu nhìn lướt qua phòng nghỉ 6phía sau.
Hạ Trường Duyệt xoay người, vừa định xuống tầng thì chợt nghe thấy một loạt tiếng bước chân vang lên từ phía đầu cầu thang, như có người đang đi về phía cô.
Lỡ như bị ai đó trông thấy, họ có nghĩ là cô đang cố tình đeo bám Nghiêm Thừa Trì không? Hạ Trường Duyệt run lên, liếc nhìn xung quanh, không tìm thấy chỗ nấp.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.