• 7,784

Chương 292: Nghiêm thừa trì, em thích anh! (9)


Hạ Trường Duyệt chớp đôi mắt trong veo, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, đột ngột ngẩng lên nhìn anh.

Nghiêm Thừa Trì đã đi l8ướt qua cô, ra tới cửa, lẳng lặng đứng đó....
Bàn tay Hạ Trường Duyệt đang để xuôi bên người âm thầm nhéo vào đùi mình một cái3.
Đau đến nhe răng.
Sau đó anh nhìn xuống bàn tay nhỏ bé đang níu lấy cánh tay mình...
Những ngón tay nhợt nhạt của cô vì căng thẳng nên nắm rất chặt, nhiệt độ trên đầu ngón tay xuyên qua áo sơ mi, áp lên da anh.
Có đau, tức là không phải nằm mơ! Vậy vừa rồi anh thật sự đã nói là tiện đường chở cổ về? Hạ Trườn9g Duyệt xoay người, ngơ ngác nhìn Nghiêm Thừa Trì đứng thẳng tắp ở cửa, do dự không biết có nên đi theo hay không? Lỡ cô nghe nhầm thì6 sao? Nhưng lỡ là thật thì sao? Trong đầu cô như có hai người nhỏ xíu đang đánh nhau.
Hạ Trường Duyệt xoắn xuýt bấm vào lòng b5àn tay.
Cô chỉ nói với anh ta là mình không khỏe rồi chạy ra khỏi sảnh tiệc, cẩn thận né tránh đám đông, đi về phía bãi đỗ xe.
Đi tới cổng của bãi đỗ xe rộng lớn, cô mới nhớ ra vừa rồi cô quên hỏi Nghiêm Thừa Trì đỗ xe ở đâu.
Nhìn theo ánh mắt của anh, Hạ Trường Duyệt mới nhận ra vừa rồi mình vừa làm gì, bèn vội vàng rút tay lại, xoay người chạy xuống cầu thang.
Cô chạy một mạch xuống tầng, ra cửa sảnh tiệc mới chợt dừng lại, nắm chặt lấy váy mình bằng cả hai tay, thở một hơi thật dài.
Đi đến đầu cầu thang, Hạ Trường Duyệt chợt nhớ ra, vội vươn tay kéo anh lại,
Tôi quên chưa nói với Hướng Phong.
Tôi xuống chào anh ấy đã, lát nữa sẽ đến bãi đỗ xe tìm anh, được chứ?

Ừ.
Nghiêm Thừa Trì nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của cô, thờ ơ đáp lời.
Dưới ánh sáng mờ tối, vẻ quyến rũ ấy khiến người ta phải mê đắm.
Hạ Trường Duyệt nhìn đến ngây người.
Cuối cùng cô vẫn không thể cưỡng lại sự thôi thúc trong lòng, bất chấp tiến đến bên cạnh anh.
Nghiêm Thừa Trì quay đầu lại liếc nhìn cô rồi cất bước đi xuống cầu thang.
Nếu không, lỡ bị ai đó bắt gặp, không biết họ sẽ đồn đại thể nào.
Bây giờ Nghiêm Thừa Trì đã không còn thích cô, hắn là sẽ không muốn có bất kì quan hệ gì với cô nữa.
Bãi đỗ xe rộng như thế, cô phải tìm thế nào đây? Trong lúc Hạ Trường Duyệt đang rầu rĩ không biết nên làm gì, thì một luồng sáng nhấp nháy bỗng chiếu vào người cô.
Cô giật mình, xoay người nhìn về nơi phát ra ánh sáng.
Cho dù chỉ là tin đồn, chắc anh cũng sẽ không vui...
Hạ Trường Duyệt giơ tay vỗ lên mặt mình, lấy lại tinh thần rồi mới vội vàng đi tìm Hương Phong.
Trong bóng tối, luồng sáng ấy như tấm bản đồ, dù không thấy rõ xe và biển số xe, cô vẫn nhận ra đó là xe của Nghiêm Thừa Trì, bèn bước nhanh về phía đó.
Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ khuôn mặt tuấn tú đáng ghen tị của anh.
Nghe người xung quanh cứ bàn tán về chủ đề có liên quan đến Nghiêm Thừa Trì, nhớ lại vừa rồi suýt nữa đã xuống tầng cùng với anh, cô sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh...
May mà trong lúc quan trọng cô đã nhớ ra phải đi xuống tầng trước.

Lên xe.
Anh mở cửa xe ra, cất giọng lạnh lùng.

Hạ Trường Duyệt không dám chần chừ, vội vàng ngồi vào rồi nhanh chóng cài dây an toàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.