Chương 547: Trừng trị kẻ giả nai! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 590 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Không đợi Nghiêm Thừa Trì bứt mình ra, cô dâu môi hôn anh! Um! Nghiêm Thừa Trì hoàn toàn không kịp phản ứng thì đã bị cô hôn.
Ngay khi8 đôi môi mềm mại chạm vào môi mình, sự tự chủ mà anh luôn lấy làm tự hào gần như sụp đổ ngay lập tức.
Hạ Trường Duyệt, đợi đã..
Cố 3nén ham muốn đè cô xuống, anh đưa tay định kéo cô ra.
Hạ Trường Duyệt ngồi trong bồn tắm lại trườn lên.
Cô dùng cả tay cả chân quấn lên người Nghiêm Thừa Trì.
Khi thấy anh buông mình ra thì dầu mối ra vẻ tủi thân.
Trợ lý Kim thầm căng thẳng, không dám do dự mà đạp chân ga.
Chiếc xe lập tức lao đi như một mũi tên vừa rời khỏi dây cung!
Két!
Chiếc xe dừng lại trước cửa biệt thự.
Xe còn chưa dừng hẳn, Nghiêm Thừa Trì đã ôm lấy Hạ Trường Duyệt sải bước vào biệt thự.
Tránh phòng ngủ cho khách có hai đứa nhóc đang ngủ, Nghiêm Thừa Trì đá cánh cửa phòng ngủ chính, bế Hạ Trường Duyệt đã hoàn toàn mê man đi vào.
Nhớ đến mùi rượu trên người cô, anh cau mày, bể cô bước vào phòng tắm.
Nghiêm Thừa Trì, ôm em...
Cuối cùng, sau khi cô lẩm bẩm cái tên
Tiểu Trì Trì
thì thần kinh căng thẳng của anh đã đứt phừng phạt! Anh kéo ghì cơ thể mềm mại của cô vào lòng, cúi đầu xuống hôn cô! Sắc trời càng lúc càng tối, rèm cửa chưa được kéo kín, hình ảnh quấn quýt của hai người phản chiếu lên tấm kính.
Ánh sáng và bóng tối giao nhau, một trận vấn vít quay cuồng trong căn phòng...
Nhưng tay anh vừa nắm lấy vai cô, Hạ Trường Duyệt đã hậm hực há miệng cắn anh m9ột cái!
A!
Môi Nghiêm Thừa Trì đau đớn, anh hít sâu một hơi, ngửi thấy mùi máu lan ra giữa môi và răng.
Được lắm, cô còn dám cắn an6h chảy máu....
Tôi cho cậu thêm mười phút, nếu không lái về được tới biệt thự, thì ngày mai anh chuẩn bị tinh thần đến châu Phi phát5 triển hạng mục mới!
Nghiêm Thừa Trì ôm chặt Hạ Trường Duyệt đang quậy phá trong lòng mình, lạnh lùng nhìn trợ lý Kim đang lái xe.
Cô giơ tay kéo nút áo sơ mi của anh...
Tại sao không cởi ra được...
Khuôn mặt nhỏ bé của cô đỏ bừng bừng như mặt trời.
Cô chớp đôi mắt to tròn long lanh, bắt đầu gây hấn với cúc áo của anh.
Dáng vẻ ngây thơ mà làm ra vẻ cuồng nhiệt đó giống hệt bốn năm trước...
Nghiêm Thừa Trì khẽ xao động.
Nhìn chằm chằm vào bộ quần áo ướt sũng bám dính vào cơ thể cô, để lộ hoàn toàn đường cong hoàn hảo trên người cô, ánh mắt anh ngày càng sâu thẳm.
Tia nắng ban mai đầu tiên ló rạng chiếu xuống mặt đất.
Ánh nắng màu cam hắt lên cửa sổ.
Rèm cửa chưa kéo kín, ánh sáng chói chang xuyên vào...
Ưm..
Hạ Trường Duyệt cau mày, cơ thể nhỏ nhắn lại rúc vào trong chăn.
Cô vừa cử động thì cả người đau nhức như xương bị tháo rời, lập tức khẽ hé mở đôi mắt.
Có phải đêm qua cô bị người ta đánh một trận trước khi đi ngủ không? Đêm qua...
Kí ức thoáng qua, Hạ Trường Duyệt hoảng hốt bật người ngồi dậy khỏi giường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.