Chương 548: Trừng trị kẻ giả nai! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 609 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Ánh sáng còn nhá nhem, nhưng cô có thể lờ mờ nhận ra được, hình như đây là phòng ngủ chính của Nghiêm Thừa Trì...
Trước khi8 cô có thể thu hết can đảm để liếc nhìn khuôn mặt người đàn ông bên cạnh mình, một cánh tay mạnh mẽ đã vòng qua eo, cuốn cô vào lò3ng.
Tỉnh rồi sao? Hừm!
Giọng nói khàn khàn của người đàn ông nghe như tiếng đàn Cello.
Lúc đó người cô rất nóng, vì vậy cô ra sức cọ xát lên người anh.
Không chỉ cọ xát mà còn cho mấy cái...
Hình như có còn cắn anh mấy phát...
Tôi rất mệt, tôi phải ngủ thêm một lát, có chuyện gì đợi tôi tỉnh dậy rồi nói!
Hạ Trường Duyệt nhắm hai mắt lại, chui vào chắn, ngoẹo đầu bắt đầu giả chết.
Cô tuyệt nhiên không biết rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng nghe giọng nói của Nghiêm Thừa Trì, cô cũng biết đó không phải là việc gì tốt lành.
Cô uống rượu của Tống Tâm Phi, sau đó cảm thấy cơ thể hơi không bình thường, khi muốn ra về thì hình như lại chạy đến nhầm chỗ.
Cô nhìn thấy nụ cười gian manh của Thượng Lăng Tư, rồi sau đó...
Rồi sau đó thì sao? Ngay khi cô nghĩ số phận mình đã an bài thì Nghiêm Thừa Trì xuất hiện...
Không buồn quan tâm thắc mắc tại sao bọn họ lại cùng nhau ngủ trên chiếc giường lớn, cũng như chuyện ghê gớm gì đã xảy ra, Hạ Trường Duyệt cố gắng thu mình lại vào trong chăn, dốc hết sức né tránh cơn thịnh nộ của anh.
Chỉ có điều cô vừa trải qua một đêm bị hành hạ, cả người mềm oặt, chỉ nhúc nhích thôi cũng đủ khiến cơ thể đau nhức như bị tách rời.
Từng mảnh kí ức mơ hồ dường như đang từ từ chui vào não cô.
Suốt đêm, cô như một chiếc thuyền lênh đênh bồng bềnh trôi nổi trên biển.
Trong đầu, cô chỉ nhớ mình bám riết lấy anh...
Còn không nhịn được mà mò mẫm người anh.
Lí trí vốn gắng gượng chống đỡ lập tức sụp đổ ngay khi thấy anh xuất hiện.
Cô thật sự không thể nhớ rõ những chuyện sau khi quay về biệt thự.
Trong thoáng chốc, có người tắm cho cô.
Nhưng cơn giận ẩn chứa tr9ong giọng nói của anh khiến Hạ Trường Duyệt lo ngại.
Cô còn chưa kịp vui mừng vì nghĩ may mà người đó là Nghiêm Thừa Trì, 6thì thắt lưng đã bị anh véo mạnh một cái.
Cô đau đến lặng người đi! Bên tại cô vang lên giọng nói nguy hiểm của Nghiêm Thừ5a Trì,
Nếu em đã tỉnh rồi thì chúng ta tính nợ...
.
Hạ Trường Duyệt càng nhớ lại thì khuôn mặt càng đỏ lựng, chỉ một lúc sau đã nóng rực lên như đang chịu tác dụng của thuốc.
Cô dè dặt ngẩng đầu lên, nhìn thấy vết thương trên cặp môi mỏng của anh đã đóng vảy mà không khỏi chột dạ, lập tức chui đầu vào chân, trùm kín cả người không chừa một khe hở.
Hôm qua cô chắc chắn bị ảnh hưởng của thuốc, nhớ nhầm rồi! Cổ tuyệt đối không làm những chuyện đáng xấu hổ đó với anh...
Tất cả những chuyện này chỉ là giấc mơ của cô thôi...
Đi ngủ, thức dậy là sẽ quên hết.
Hạ Trường Duyệt cố gắng tự thôi miên bản thân.
Cơ thể bị quăng quật cả đêm vốn đã kiệt sức, chỉ sau một lúc, cô thật sự ngủ thiếp đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.