Chương 630: Hai cục cưng song kiếm hợp bích (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 684 chữ
- 2022-02-11 04:27:18
Anh thong thả dựa người vào lưng ghế.
Xem ra hôm nay anh chỉ có thể uống canh thôi.
Nếu như cô dám chuẩn bị toàn l8à canh ngọt, anh sẽ lập tức bóp chết cố.
Được rồi, quản gia, múc cho cậu Trì một bát canh đi, bát lớn vào nhé, tr3ánh để cậu ấy ăn không đủ.
Hạ Trường Duyệt cười tít mắt với quản gia đứng bên cạnh.
Ánh mắt quản gia lóe sáng, lậ9p tức cúi đầu kính cẩn,
Tôi đi ngay đây ạ.
Ông bước nhanh vào bếp trong tích tắc, chưa tới một phút sau, đã thật sự bưng6 một bát canh lớn đi ra.
Hạ Trường Duyệt ngồi ở bàn ăn cười đến gập cả người.
Tưởng tượng tới dáng vẻ lát 5nữa của Nghiêm Thừa Trì khi thấy bát canh khoai sọ to tướng mà mình nấu, cô đã cảm cơn bực trong lòng cuối cùng cũng vơi được.
Cô Hạ đã đặc biệt căn dặn, nhất định phải nấu đủ độ lửa, để tránh công dụng không đạt đấy ạ.
Quản gia đưa bát canh lớn trong tay đến trước mặt Nghiêm Thừa Trì.
Ấy vậy mà Hạ Trường Duyệt đợi một lúc vẫn không thấy Nghiêm Thừa Trì đen mặt.
Ngược lại, con người đầy mê hoặc của anh còn bất ngờ vụt qua ánh sáng khác lạ, sau đó từ từ ngẩng đầu lên nhìn cô,
Xem ra, biểu hiện trước đó của anh vẫn không làm em hài lòng nhỉ.
...
Hài lòng với không hài lòng cái gì cơ? Tình huống gì thế này? Hạ Trường Duyệt đứng dậy khỏi ghế, nhìn vào bát canh trước mặt Nghiêm Thừa Trì.
Không được, cô phải nhanh chóng dỗ hai bé con nhà mình ngủ, rồi gấp rút bỏ trốn mới được! Chín giờ tối.
Hạ Trường Duyệt dẫn hai đứa bé vừa mới tắm xong đi về phía phòng ngủ.
Tiểu Duyệt Duyệt, công chúa nhỏ cảm thấy trán mình bị nóng, mẹ sờ thử xem.
Mạt Mạt nghiêng người về phía cạnh Hạ Trường Duyệt, giả vờ đáng thương ngẩng đầu lên nhìn cô.
Thấy rõ ở trước mặt anh là bát canh bồi bổ, đôi mắt trong veo của cô lập tức trừng to, sắc mặt cũng thay đổi.
Đó không phải là món canh em bảo nhà bếp nấu, em...
Lời giải thích của Hạ Trường Duyệt nghẹn lại trước ánh mắt trêu ghẹo của Nghiêm Thừa Trì Canh là do cô bảo quản gia múc, lúc này cô nói món canh này không phải là ý của cô, thì Nghiêm Thừa Trì sẽ tin sao? Bây giờ cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch rồi.
Thấy Nghiêm Thừa Trì thế mà lại thật sự cầm thìa lên, thong thả uống canh, cô chỉ cảm thấy sống lưng ôn lạnh, có linh cảm không được tốt tỉnào.
Chỉ là, cô có nên nghiên cứu đường trốn trước không nhỉ, đề phòng người nào đó thẹn quá hóa giận.
Cơ thể nhỏ nhắn của Hạ Trường Duyệt lặng lẽ nghiêng về phía cửa, chuẩn bị chờ đến khi Nghiêm Thừa Trì đen mặt, cô sẽ chạy ngay lập tức.
Cậu Trì, canh đây.
Hạ Trường Duyệt giật mình, vội ôm con vào lòng, áp tay lên trán cô bé.
Thấy chỉ hơi âm ấm, nhưng vẫn xem như bình thường, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Không sốt, nhưng buổi tối khi ngủ, con không được đá chăn đi nữa đấy!
Hạ Trường Duyệt căn dặn.
Trẻ nhỏ bị sốt rất dễ tái phát nhiều lần, đặc biệt sức khỏe của Mạt Mạt còn rất yếu, nếu cứ sốt đi sốt lại thì bệnh rất dễ bị biến chứng.
Tiểu Duyệt Duyệt có thể ở lại ngủ với công chúa nhỏ được không?
Bàn tay mũm mĩm của Mạt Mạt nắm lấy vạt áo của Hạ Trường Duyệt, không cho cô đi.
Trong đôi mắt to của cô bé tức khắc đong đầy nước mắt, như thể chỉ cần Hạ Trường Duyệt từ chối, thì cô bé sẽ khóc ngay vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.