Chương 631: Hai cục cưng song kiếm hợp bích (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 668 chữ
- 2022-02-11 04:27:18
Hạ Trường Duyệt không chú ý thấy, vừa nghe lời cô nói, Mạt Mạt dựa trên vai cô đã lập tức thôi tỏ ra đáng thương, xảo quyệt nháy mắt với Hãn H8ãn đi theo ở đằng sau:
Sinh em bé bước thứ hai, giải quyết xong!
Hai đứa nằm xuống, đắp kín chặn lại, không được phép chạy lung t3ung nữa nhé.
Hạ Trường Duyệt ra lệnh cho hai đứa bé đang đùa giỡn trên giường, sau đó mới cầm lấy đồ ngủ, đi vào phòng tắm.
Có điều 9khi cô vừa đóng cửa lại, hai đứa bé mới rồi còn đang nằm nghịch trên giường đã lập tức ngồi dậy, liếc mắt nhìn nhau rồi đồng loạt dịch ra mép6 giường, trượt xuống, sau đó chạy về phía phòng ngủ chính của Nghiêm Thừa Trì.
Hai bé nhón chân mở cửa, rồi nhanh chóng chui vào tron5g chăn.
Đến khi Hạ Trường Duyệt tắm xong đi ra, hai đứa bé vốn nên ngoan ngoãn ngủ trên giường đã chạy đâu mất dạng.
Cô sững người lại, ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào căn phòng trống vắng.
Hạ Trường Duyệt vào phòng ngủ chính lần nữa.
Sao trong phòng tắm như có tiếng nước thế nhỉ?
Hạ Trường Duyệt giật mình.
Cô nghe nhầm rồi sao? Cơ thể cô cứng đờ trong vài giây.
Sau khi lấy lại tinh thần, cô mới vội vã đi ra ngoài cửa.
Ban đầu cứ tưởng hai đứa đã chạy xuống tầng dưới chơi, ai ngờ vừa bước ra cửa phòng ngủ chính, cô đã thấy quản gia đang ở đó.
Cô Hạ, cô định đi tìm ông chủ và cô cậu chủ phải không?
Quản gia chỉ về phía phòng ngủ chính,
Họ đều ở bên trong đấy ạ.
..
Hạ Trường Duyệt nhìn cánh cửa trước mặt mà đồng tử co lại.
Nhìn thấy hai cục phình lên ở trong chăn, cô bèn cất bước tới, trước tiên bế Hãn Hãn ngủ ở mép giường lên, sau đó quay ngoài đi ra ngoài.
Cô bế vào phòng dành khách, đặt cậu nhóc xuống giường, đắp kín chắn, rồi mới trở lại phòng của Nghiêm Thừa Trì.
Cô phải hành động nhanh hơn, phòng trường hợp lát nữa Nghiêm Thừa Trì trở về sẽ chạm mặt.
Cô chưa từng quên đó là phòng của Nghiêm Thừa Trì.
Tối nay anh đã uống bát canh lớn, bây giờ cô đi vào thì có khác nào tự tìm đường chết.
Cô Hạ, cậu Trì còn đang ở trong phòng sách.
Nếu cô không có căn dặn gì nữa, thì tôi đến phòng sách đưa đồ cho cậu ấy đây ạ.
Dứt lời, quản gia hơi cúi người với Hạ Trường Duyệt, sau đó mới cất bước rời đi.
Trong hành lang thoáng chốc vắng lặng lại.
Nghe thấy Nghiêm Thừa Trì còn ở phòng sách, đôi mắt của Hạ Trường Duyệt bừng sáng lên.
Nhân lúc anh chưa quay lại, cô đi vào bế hai đứa bé ra, như thế chắc không có chuyện gì đâu.
Cô nhanh tay lẹ chân một chút là được mà.
Hạ Trường Duyệt đưa tay đẩy cửa ra, rồi nghênh ngang đi vào.
Phát giác không có tiếng động gì nữa, cô mới vội vã bước đến bên giường, chuẩn bị bể Mạt Mạt rời đi.
Nhưng khi nhấc chăn lên, cô lại phát hiện rằng công chúa nhỏ vừa rồi còn ngủ trên giường đã không thấy đâu nữa.
Dưới ánh sáng mờ tối, Hạ Trường Duyệt không nhìn thấy, một dáng người nhỏ bé mềm mại ở phía bên kia đang men theo góc giường, khom lưng bò ra ngoài cửa.
Đến khi Hạ Trường Duyệt nhận ra sự bất thường, chuẩn bị bật đèn thì Mạt Mạt đã bò ra khỏi phòng.
Rầm...
Cánh cửa thình lình đóng lại.
Cùng lúc đó, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra từ bên trong.
Hạ Trường Duyệt chợt có một dự cảm mơ hồ, cơ thể nhỏ nhắn quay đi, cất bước chạy về phía cửa phòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.