Chương 84: Trong đầu chỉ có một cái tên
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 708 chữ
- 2022-02-04 08:16:42
Không đúng, trợ lý Kim cũng ở bên trong, chắc họ không làm gì đâu.
Nhưng nếu không làm gì, sao phải đóng cửa? Hạ Trường Duyệt ôm đầu, phát điên vò tóc mình, làm thế nào cũng không đọc được trên kịch bản của mình viết gì, trong đầu chỉ nghĩ đến Nghiêm Thừa Trì.
Nhưng anh đúng là có tội, anh thật sự đã đưa Giang Minh Na rời khỏi đoàn làm phim...
Hạ Trường Duyệt chợt nhớ lại, mấy ngày nay Nghiêm Thừa Trì đều tới đón cô tan làm.
Vốn dĩ cô còn lo anh cứ xuất hiện thường xuyên như vậy, có khi sẽ bị người ta phát hiện ra.
Bây giờ vẫn chưa tới lúc tan làm mà cô đã mong ngóng anh xuất hiện rồi.
Nhưng cho đến tận sáu giờ chiều, xe của Nghiêm Thừa Trì vẫn không tới.
Cô đứng một mình ở lề đường, mong ngóng mòn mỏi, cuối cùng không nhịn được, bèn gọi điện về biệt thự hỏi quản gia.
Nhưng quản gia chỉ lạnh lùng nói với cô,
Cô Hạ, cậu Trì nói tối nay không về biệt thự.
Anh không về biệt thự, tất nhiên là cũng không tới đón cô.
Anh đưa Giang Minh Na rời đi.
Hạ Trường Duyệt đón một chiếc taxi, tay vẫn siết chặt điện thoại di động trên suốt quãng đường, do dự không biết có nên gọi điện cho anh hay không.
Hôm qua anh cũng không về...
Mặc kệ, gọi thì gọi, cùng lắm thì bị anh mỉa mai một lần thôi.
Hạ Trường Duyệt lấy can đảm, vừa định gọi cho anh thì điện thoại bỗng đổ chuông.
Cô giật mình, suýt đánh rơi điện thoại.
Thấy cuộc gọi hiển thị trên màn hình, cô nheo mắt lại, vội vàng bắt máy.
Cô Hạ, đây là bệnh viện...
Tay cầm điện thoại của Hạ Trường Duyệt bỗng nhiên siết chặt, cô hạ giọng nói với tài xế,
Bác tài, làm phiền ông quay xe đến bệnh viện!
Trong khách sạn xa hoa.
Phòng tổng thống trên tầng cao nhất đã được bao hết, chỉ có một người ở đó.
Trợ lý Kim thận trọng mang quần áo đã giặt sạch vào phòng,
Cậu Trì, có cần chuẩn bị cơm tối cho anh không?
Không cần.
Trên người Nghiêm Thừa Trì chỉ mặc mỗi chiếc áo choàng tắm, dây lưng buộc lỏng lẻo, để hở lồng ngực màu mật ong.
Anh ngả thân hình cao lớn trên ghế xô pha, nâng ly rượu vang trên tay.
Đôi mắt đen quyến rũ lóe lên tia lạnh lùng xa cách, uống một hơi cạn sạch ly vang đỏ.
Trong đầu anh chỉ quanh quẩn lời nói của Giang Minh Na.
Hạ Trường Duyệt tiếp cận An Thần Húc chỉ để lợi dụng An Thần Húc, vậy còn anh thì sao? Cô ở bên cạnh anh vì điều gì? Vì không muốn ngồi tù à? Trừ chuyện đó ra, cô có để tâm đến anh chút nào không? Anh đang hi vọng xa vời điều gì vậy? Nếu thật sự để tâm, trông thấy anh đưa cô gái khác rời khỏi đoàn làm phim, đã muộn thế này rồi, sao cô không gọi cho anh cuộc gọi nào? ? Nghiêm Thừa Trìnhìn xuống điện thoại di động của mình, cẩm lên ném vào tường.
Bốp...
Sau tiếng vang lớn, căn phòng im lìm trở lại.
Anh lại rót một ly rượu, uống ực một hơi.
Trợ lý Kim không dám nói gì, yên lặng lui ra khỏi phòng.
Không lâu sau anh ta lại vội vã quay về.
Cậu Trì, tôi vừa mới nhận được tin nhắn, mẹ của cô Hạ bị bệnh nặng, bệnh viện đã thông báo tình hình nguy kịch, bây giờ đang cấp cứu...
Cậu nói gì?
Nghiêm Thừa Trùngẩn người, cặp mắt nhíu chặt, lập tức đứng bật dậy khỏi xô pha, quay đầu nhìn về chiếc điện thoại đã vỡ tan tành dưới đất, ánh mắt khẽ lóe lên.
Cả đêm cô không gọi cho anh là vì bệnh tình mẹ cô nguy kịch ư? Nghiêm Thừa Trìnheo mắt lại, lấy điện thoại trên tay trợ lí, bấm số của Hạ Trường Duyệt.
Điện thoại đổ chuông hồi lâu nhưng không ai bắt máy.
Chuẩn bị xe, đến bệnh viện!
Nghiêm Thừa Trì cúp điện thoại, thay quần áo, tức tốc ra khỏi khách sạn.