• 7,784

Chương 955: Thân thế bí ẩn (1)



Ông đã từng gặp người này chưa? Bây giờ ông ấy đang ở đâu?
Vừa thấy phản ứng của một người đàn ông trung niên, ánh mắt Dương Mộc Nhã lập tứ8c sáng lên, ngập tràn hi vọng nhìn ông ta, kích động định bước tới.


Tôi từng gặp, nhưng đó là vào nhiều năm trước.

Hơn nữa,3 ông ấy cũng đã mất rồi.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên lóe lên, đôi môi mím chặt.

Ông nói gì?!
Cả người Dương Mộc Nhã cứng9 đờ, kinh ngạc ngẩng đầu lên, không thể tin được nhìn người trước mặt.
Giây tiếp theo, bà không chút nghĩ ngợi gào lên.

Ông6 nói bậy! Ông ấy đang yên đang lành như thế, sao có thể chết được? Ông ấy vẫn còn chưa trả lại thứ mà ông ấy nợ tôi, làm sao có thể chết chứ5?
Chết rồi ư.

Ông xã, bên ngoài có gì hay mà nhìn? Mau tới đây xem mẫu túi mới ra với em này.
Em cảm thấy chiếc túi đỏ này đặc biệt thích hợp với mình, nếu em mang nó ra ngoài thì chắc chắn sẽ làm anh nở mày nở mặt cho coi.
Một người phụ nữ xinh đẹp bước về phía ban công, tay còn nghịch nghịch mái tóc vừa mới làm.

Hiện giờ làm sao có tâm trạng mà xem túi gì nữa, người ta đã tới tận nhà đòi nợ rồi kìa.
Người đàn ông trung niên bụng phệ quay lại quở mắng.
Sao ông ấy lại chết chứ? Bà vẫn chưa tìm đến để hỏi rõ chuyện năm xưa mà.
Ông ấy vẫn chưa trả lại con gái cho bà, tại sao có thể chết được.
Sắc mặt của Dương Mộc Nhã trắng bệch, cả người loạng choạng, gần như không thể đứng vững, đôi tay siết chặt thành nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu.
Bà muốn tìm ông ấy đòi nợ thì đi xuống âm phủ mà đòi, đừng đến chỗ tôi nữa, thật xui xẻo.
Tôi còn chẳng quen biết người này, cũng sẽ không trả nợ cho ông ta đâu.

Người đàn ông trung niên bụng phệ xong nói, bèn quay trở vào biệt thự, còn bảo người đóng cửa lại.
Nghĩ ngợi một lúc, vẫn không yên tâm, ông ta lại nhanh chóng lên tầng hai, nhìn ra từ ban công.
Dương Mộc Nhã vẫn đang đứng ngoài cổng biệt thự, đôi mắt đờ đẫn, một lúc lâu vẫn không có bất cứ phản ứng gì, như thể đang bị đả kích rất lớn.
Bà không khóc, nhưng ánh mắt đã chết lặng, là loại tuyệt vọng tận cùng đến mức chết lặng, trông còn đáng sợ hơn cả khóc.
Tất cả hận thù chất chứa trong lòng bà không có nơi nào để trút lên, bỗng chốc nghẹn lại trong lồng ngực.

Tôi nói thật mà.
Nếu bà không tin thì tôi cũng không còn cách nào khác.
Nhìn thấy Dương Mộc Nhã mãi còn chưa đi, cả người ông ta dần trở nên nóng nảy.

Ai đòi nợ gì chứ? Anh nợ tiền bên ngoài sao?
Người phụ nữ bước tới, vòng tay qua cổ người đàn ông trung niên, thổi một hơi vào mặt ông ta.

Bây giờ tôi không có tâm trạng đùa giỡn với cô, cô có thấy người phụ nữ ở ngoài kia không?
Người đàn ông trung niên chi cho người phụ nữ đang quân lấy mình nhìn Dương Mộc Nhã vẫn đứng bên ngoài, hung hăng nhổ một cái.

Người phụ nữ đó vừa nhìn đã biết là người giàu sang.

Thế mà vừa rồi bà ta lại cầm một tấm tranh vẽ của Hạ Hoa đến gặp tôi để tìm ông ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.