Chương 957: Thân thế bí ẩn (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 651 chữ
- 2022-02-12 04:31:04
Lúc Dương Mộc Nhã gọi cho cô, tiếng nhạc rất ồn ào, chứng tỏ bà ấy không phải ở trong phòng riêng, mà là ở gần sàn nhảy.
Hạ Trường Duyệt tìm kiếm khắp đại sảnh, cuối cùng nhìn thấy Dương Mộc Nhã đã say bí tỉ ở chỗ gần dàn âm thanh.
Trước m3ặt bà bày đầy những chai bia rỗng, còn bà thì nằm sấp trên bàn, đang khó chịu nấc cục.
Cô Dương, cô không sao chứ?
Hạ9 Trường Duyệt bước tới đỡ bà dậy, vuốt lưng cho bà.
Vệ Kinh Tư, ông vẫn còn chưa trả những gì ông nợ tôi, sao ông có thể chết như thế?
Cho dù ông chết, tôi cũng sẽ không tha thứ cho ông đâu.
Ông đã phản bội lại tình cảm của chúng ta.
Trả con gái tôi lại cho tôi.
Dương Mộc Nhã say mềm, vừa mới nằm xuống xô pha đã bắt đầu nói lung tung.
Hạ Trường Duyệt nghe đứt quãng, nhưng vẫn lờ mờ hiểu ra nguyên nhân khiến tâm trạng bà không tốt để phải đến quán bar uống rượu.
Vừa mới vuốt lưng cho bà xong, lại thấy bà che miệng lại, muốn nôn,6 cô bèn nhanh chóng kéo thùng rác dưới bàn đến trước mặt bà.
Hạ Trường Duyệt chỉ có một mình, phải dùng sức chín bò mườ5i trâu mới có thể đỡ Dương Mộc Nhã ra khỏi quán bar.
Để bà ở trong khách sạn một mình cô không yên tâm, nên dứt khoát đưa bà trở về căn hộ của mình.
Người mà bà đang muốn tìm đã chết rồi ư? Ý nghĩ này vừa lướt qua tâm trí, trái tim Hạ Trường Duyệt đã bỗng dưng thắt lại.
Trước mắt cô dường như hiện ra dáng vẻ Dương Mộc Nhã đang suy sụp tuyệt vọng.
Dương Mộc Nhã sống cô đơn một mình đã nhiều năm, khó khăn lắm mới đợi đến ngày Dương Tác qua đời, không ai có thể ngăn cản bà đi tìm con gái nữa.
Thế mà bây giờ người bà muốn tìm đã chết, vậy con gái của bà thì sao? Trong bộ dạng này của bà, e rằng ngoài con gái mình ra thì người mà bà một lòng một dạ muốn tìm chắc hẳn là người đàn ông khiến bà không thể quên kia? Nhưng bây giờ vẫn chưa tìm thấy con gái, mà bà đã biết tin người đàn ông kia đã qua đời rồi.
Khó trách bà không chịu đựng được, phải đến quán bar mượn rượu giải sầu.
Cháu nói cho cô biết đi, tại sao người ta lại có thể dễ dàng vứt bỏ một cuộc tình như vậy chứ?
Dương Mộc Nhã đột nhiên bật dậy khỏi ghế sô pha, năm lấy cánh tay của Hạ Trường Duyệt và hỏi.
Cô chưa bao giờ cảm thấy ông ấy không xứng với mình cả.
Dù cho cả thế giới có phản đối, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc chia tay, vậy mà tại sao ông ấy lại không cần cô?
Dương Mộc Nhã giữ chặt Hạ Trường Duyệt, nhìn vào đôi mắt trong veo của cô, rồi bỗng dưng đưa tay chạm vào mắt cô, mỉm cười ngớ ngẩn mà lẩm bẩm.
Thật giống, đôi mắt này thật giống đôi mắt của cô khi còn trẻ.
..
Cô Dương, cô say rồi, để cháu nấu cho cô một bát canh giải rượu nhé.
Hạ Trường Duyệt định đứng dậy, nhưng Dương Mộc Nhã cứ giữ chặt cô không buông.
Đừng đi! Vệ Kinh Tư, anh không được phép đi! Em yêu anh nhiều như vậy mà tại sao anh không cần em, tại sao anh lại đánh cắp con gái của em.
Anh trả con lại cho em, trả lại cho em đi!
Dương Mộc Nhã kích động lắc lắc vai Hạ Trường Duyệt, làm cô choáng váng mặt mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.