Chương 330: Hút thuốc
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1362 chữ
- 2022-02-06 12:38:38
Kết quả là cô còn quay đầu lại ngạc nhiên nhìn anh, hỏi anh sao anh lại đến đây, rất giống phụ nữ bị bắt gian! Tô Miên lập tức gật đầu, cô không h8ề ngốc nghếch nên có thể cảm nhận ngay sự ghen tuông và cố gắng trong tình yêu của anh:
Có thể, được mà được mà!
Cố Quân Nghiên nhếch đôi môi m3ỏng, trong lòng vẫn không vui như cũ.
Anh quay mặt nhìn người đàn ông bên cạnh cô với vẻ xa cách lãnh đạm:
Cậu tránh xa vợ tôi ra.
Cố Q9uân Nghiên vừa nói vừa bước nhanh đến gần, ôm lấy bả vai Tô Miên, sau đó tuyên bố chủ quyền với thợ chụp ảnh Lục Đại Bảo.
Cô là vợ cậu t6a?
Lục Đại Bảo nghiền ngẫm hỏi, ánh mắt đảo quanh người Tô Miên rồi lại hất cằm với Cố Quân Nghiên, rõ ràng là không tin lắm.
Ồ! Vậy là còn chưa kết hôn rồi!
Ánh mắt Lục Đại Bảo lại thêm vài phần trêu chọc, liếc mắt nhìn Cố Quân Nghiên:
Ôi, Tô Miên, tôi thấy tính tình cậu ta không tốt lắm, cô có muốn đổi một người bạn trai khác không? Ví dụ như tôi chẳng hạn.
Tự đề cử mình, đục tường nhà người ta trước mắt bạn trai người ta, lại còn nói rất thẳng thắn.
Loại chuyện này cũng chỉ có người không kiêng nể gì như Lục Đại Bảo mới làm được.
Thôi! Thầy Lục anh thật biết nói đùa.
Tô Miên xấu hổ nhìn anh ta.
Giữa trời băng tuyết, tuyết bay tán loạn, Cố Quân Nghiên và Lục Đại Bảo đánh nhau.
Hai người đều từng học võ.
Tô Miên cũng không ngờ rằng Cố Quân Nghiên sẽ giận đến mức đánh người.
Nhưng Cố Quân Nghiên không nghe lọt lời cô nói.
Giữa trời tuyết rơi anh và Lục Đại Bảo vẫn tiếp tục đánh nhau, khó phân thắng bại.
Từ đầu Tô Miên còn hơi sốt ruột, nghi ngờ Cố Quân Nghiên mất bình tĩnh.
Muốn cướp người phụ nữ của tôi, dù là chiến hữu tôi cũng không nương tay.
Lục Đại Bảo nghe vậy thì nhún vai, biết được sức chiến đấu của Cố Quân Nghiên nên cũng chẳng sợ hãi.
Anh ta ra vẻ phóng khoáng, sau đó tiếp tục ăn kẹo cao su.
Tuy rằng không biết vì sao đột nhiên cảm thấy kẹo cao su trong miệng không có vị gì, nhưng cũng đành, vợ của bạn, không thể bắt nạt!
Yên tâm đi! Nhưng mà không nhìn ra cậu có bản lĩnh thật đó! Lúc trước mọi người đều nghĩ cậu sẽ độc thân cả đời!
Cố Quân Nghiên lạnh lùng không thân thiện, lại còn xa cách nữ giới, lúc trước anh là chủ đề bàn tán thú vị của mọi người.
Cậu xem tôi như không khí à?
Cố Quân Nghiên buông vai Tô Miên ra, mặt lạnh như băng nhìn đối phương.
Lục Đại Bảo vô tội nhún vai, Cố Quân Nghiên thì tức nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta, đấm một đấm qua.
Hình như Lục Đại Bảo cũng đoán được Cố Quân Nghiên sẽ ra tay, anh ta nhanh nhẹn tránh được nắm đấm của Cố Quân Nghiên, thì lại thấy đôi chân dài của anh đã đá đến.
Còn cậu thì sao? Vẫn một mình?
Không, tôi không một mình, tôi có gia đình có con nhỏ!
Lục Đại Bảo nói xong thì đi đến phía máy tính bàn, cầm lấy máy ảnh trên bàn cười cười với phía Cố Quân Nghiên.
Nghe nói cậu đến thảo nguyên rộng lớn ở châu F, có chụp được sư tử hoang dã không?
Cố Quân Nghiên nhìn thấy anh ta cẩm máy ảnh, nghĩ đến những ngày tháng mọi người cùng phấn đấu khi xưa, Lục Đại Bảo là chiến hữu của anh.
Trước khi xuất ngũ anh ta đã nói phải đến thảo nguyên rộng lớn của châu F chụp sư tử.
Thế nhưng việc chụp ảnh của Tô Miên còn chưa hoàn thành, Lục Đại Bảo cũng rất hết lòng với công việc.
Tô Miên nhanh chóng thay quần áo, chuẩn bị chụp loạt ảnh cuối cùng.
Trước đó Tô Miên đã chụp ảnh với mấy phong cách khác nhau, phong cách cuối cùng lại là tươi mát.
Đúng.
Cố Quân Nghiên gật đầu.
Tiếc thật.
Lục Đại Bảo nhỏ giọng nói, chỉ có Cố Quân Nghiên đứng gần anh ta mới nghe thấy.
Cố Quân Nghiên lập tức đen mặt trừng Lục Đại Bảo:
Tốt nhất là cậu chết tâm đi.
Trước đó cảm thấy kỳ lạ, bây giờ hình như đã hiểu ra gì đó, chắc là, hai người này từng là chiến hữu nhỉ?!
Tô Miên đoán không sai, đừng nhìn Cố Quân Nghiên và Lục Đại Bảo không chào hỏi, mở miệng là nói lời khó nghe nhưng khi hai người đánh xong, nhìn kĩ đối phương, đồng thời thu tay, cùng mỉm cười.
Cậu được đó! Nhiều năm như vậy mà thân thủ không tụt lùi.
Lục Đại Bảo mỉm cười với Cố Quân Nghiên.
Nhưng nhìn cách đánh nhau của hai người thì cô lại nhìn ra hình như hai người đang so chiều, không hề có ý muốn đánh đối phương bị thương thật.
Sau khi nhìn nhận rõ tình hình cô đã bình tĩnh hơn không ít.
Bảo sao cô cứ cảm nhận được khí chất lưu manh vờn quanh người Lục Đại Bảo, anh ta rất giống Cố Quân Nghiên trong quá khứ.
Còn chưa 5phải.
Tô Miên xấu hổ giải thích.
Tô Miên!!
Cố Quân Nghiên tức giận quay đầu lại gầm lên với cô, giọng nói tràn ngập vẻ tức giận.
Tô Miên lấy lòng cười cười với anh:
Nhưng mà anh ấy là bạn trai đã công khai của tôi!
Vậy còn tạm được! Cố Quân Nghiên lại quay đầu nhìn Lục Đại Bảo.
Chụp được ảnh chụp toát ra vẻ tươi mát giữa cảnh tuyết rơi, này đúng là kiểm tra khả năng tạo hình của người được chụp và cả kỹ thuật của thợ chụp ảnh.
Trình độ chụp ảnh của Lục Đại Bảo rất cao, sắc thái, góc độ, người, cảm giác đối với ảnh chụp đều rất rõ ràng, đây cũng là nguyên nhân vì sao chỉ trong vài năm ngắn ngủi mà anh ta có thể chụp được những bức ảnh mà người khác không thể chụp được.
Có những người trời sinh đã được ban cho cảm giác mẫn cảm sắc bén đối với việc quay chụp.
Thế mà Lục Đại Bảo cũng
có thể đánh với anh, hai người anh tới tôi đi, nhất thời khó phân thắng bại, bông tuyết tung bay khi hai người đánh nhau, cảnh còn rất đẹp.
Cố Quân Nghiên.
Tô Miên đau đầu muốn ngăn cản anh.
Đương nhiên là chụp được, có cơ hội sẽ cho cậu xem.
Nói đến chụp ảnh sư tử, Lục Đại Bảo vô cùng vui vẻ.
Được.
Cố Quân Nghiên thản nhiên đồng ý.
Vì Cố Quân Nghiên và Lục Đại Bảo quen biết nhau nên cảnh ghen tuông lại biến thành cảnh bạn bè lâu ngày gặp lại.
Không phải cậu cũng thế sao?
Cố Quân Nghiên nói với anh ta.
Hai người huých tay, động tác vô cùng quen thuộc.
Hô...
Mọi người trước đó còn lo lắng không thôi cũng nhận ra hình như Cố Quân Nghiên và Lục Đại Bảo quen biết nhau.
Dù không biết hai người quen nhau kiểu gì nhưng không đánh nhau thật là bọn họ yên tâm rồi.
Cố Quân Nghiên, cô ấy là người phụ nữ của cậu thật à?
Lục Đại Bảo mỉm cười với Tô Miên đang đứng một bên rồi lại trêu chọc Cố Quân Nghiên, ánh mắt còn rất nghiêm túc.
Cô hút thuốc không?
Lục Đại Bảo thấy Tô Miên đổi bộ quần áo khác, trang điểm và quần áo hơi mang theo hơi thở phục cổ.
Lục Đại Bảo nhìn Tô Miên rất lâu, ngay trước khi Cố Quân Nghiên bắt đầu ăn giảm thì đột nhiên hỏi.
Quần áo phối hợp mang theo hơi thở phục cổ, có hơi giống thời dân quốc.
Ăn mặc như vậy rất dễ lộ rõ vẻ già và quê mùa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.