• 1,904

Chương 331: Gặp mặt


Cô đã từng cố ý học hút thuốc vì bộ phim đó, nên cô biết hút, nhưng lại không hề nghiện thuốc lá.


Cậu có mang th8uốc không?
Lục Đại Bảo quay đầu hỏi Cố Quân Nghiên.

Cố Quân Nghiên vô thức nhìn về phía Tô Miên, cô cũng đang nh3ìn anh.
Tách tách tách...
Lục Đại Bảo cầm máy ảnh không ngừng chụp ảnh Tô Miên, tiếng chụp ảnh vang lên không dứt bên tại.
Núi C vốn rất lạnh, lúc này mặt trời đã xuống núi, Tô Miên mặc bộ đồ phục cổ, lẳng lặng đứng trên nền tuyết, nhẹ nhàng chuyên tư thế, nghiêng thân mình, lặng yên nhìn về phía máy ảnh, thuốc lá trong tay tạo thành từng vùng khói mờ ảo, dáng vẻ mơ hồ kia vô cùng xinh đẹp.
Cuối cùng loạt ảnh này cũng thật sự chụp xong, Tô Miên đã hút tầm ba điếu thuốc rồi.
Chờ đến khi Lục Đại Bảo tuyên bố đã chụp xong, mọi người đều phấn khởi hoan hô tưng bừng.
Tiểu Tiêu ôm áo lông vũ vội vàng vọt đến bên cạnh Tô Miên.
Lục Đại Bả6o gật đầu nhìn những nhân viên làm việc xung quanh:
Ai có thuốc lá thì cống hiến chút đi.


Tôi, tôi có.
Một n5ữ chuyên viên trang điểm có chút thời thượng, cô ấy để tóc ngắn, trang phục rất ngầu lấy ra gói thuốc lá.
Lục Đại Bảo nhận thuốc lá ném cho Tô Miên:
Hút thử một điều tôi xem nào.

Khi Tô Miên hút thuốc rất không thoải mái, nhưng đạo đức nghề nghiệp làm cô nhẫn nại không thể hiện ra.
Bởi vì cô biết, nếu cô làm vậy thì sẽ lãng phí tất cả những cố gắng trước đó.

Muốn đánh răng quá đi.
Tô Miên phát hiện súc miệng cũng không thể xóa hết mùi thuốc lá ở trong khoang miệng.
Tô Miên cũng không cảm thấy có gì không ổn, nhận bao thuốc rồi lấy ra một điếu ngậm vào miệng, sau đó bật lửa đốt thuốc.
Mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn Tô Miên chăm chú nhìn động tác hút thuốc của cô, cũng nhìn thấy đầu thuốc lá sáng lên ánh lửa đỏ.
Động tác hút thuốc của Tô Miên vừa thuần thục lại đẹp mắt.
Cho nên nếu có một ngày cô cầm thuốc lá, vậy chắc chắn là lúc cảm xúc của cô đang rất tệ.
Chỉ là từ khi sống lại trở thành Tô Miên, cô vẫn chưa gặp tình huống suy sụp.
Nhưng hôm nay cô hút thuốc, lại thấy cảm giác buồn nôn khó lòng giải thích dâng tên từ trong bụng.
Sau khi hút thuốc, miệng luôn còn lại mùi thuốc lá khiến cô rất khó chịu.
Trừ khi tâm trạng vô cùng không tốt, lúc ấy cô mới hút thuốc.
Tô Miên có ba cảnh để giải tỏa tâm trạng khó chịu, đầu tiên đó là yên lặng ở một chỗ, thứ hai là uống chút rượu để giải tỏa, cuối cùng chỉ khi vô cùng áp lực, sắp suy sụp cô mới dùng cả thuốc lá và rượu.
Khi hút thuốc, mắt cô hơi híp lại, khi cô phun ra vòng khói, ánh mắt mơ màng mê ly, trên người mang hơi thở phục cổ, nhờ có thuốc lá tô điểm nên khí chất đã thay đổi hoàn toàn.
Ảnh chụp vốn lấy phong cách chụp rõ ràng, nhưng đến lúc này lại mang cả chút ma mị.
Hai loại khí chất va chạm nhau, thế nhưng lại không hề xung đột mà hiệu quả lại cực tốt.
Cô rất thích hợp hút thuốc, nhưng dáng vẻ như vậy của cô lại để mọi người cùng nhìn thấy, cũng không phải mình Cố Quân Nghiên anh được nhìn, điều này là cho dục vọng chiếm hữu của anh như sắp phát điên.

Nhìn không tệ đâu.
Lục Đại Bảo cũng rất thích tư thế hút thuốc của cô.
Nhìn Tô Miên hút thuốc, tiềm thức của mọi người đều tin một câu: Người đẹp có hút pháo cũng đẹp.

Đẹp lắm, giữ nguyên nhé.
Lục Đại Bảo hưng phấn nhìn Tô Miên, cầm máy ảnh bắt đầu nhập vai nhiếp ảnh gia, tiếng chụp ảnh tách tách vang lên không ngừng.
Cố Quân Nghiên ở bên cạnh nhìn Tô Miên ánh mắt mơ màng, anh thừa nhận, giờ khắc này khí chất trên người Tô Miên khác hẳn lúc bình thường, tư thế hút thuốc lá vô cùng đẹp mắt.
Anh không thích phụ nữ hút thuốc, đa số phụ nữ hút thuốc sẽ làm đàn ông phản cảm, nhưng Tô Miên hút thuốc lại cho Cố Quân Nghiên một cảm giác rất lạ.
Anh rất ít khi hút thuốc, thậm chí còn chưa từng hút thuốc trước mặt cô.
Tô Miên dường như cũng 9đã quên mất vấn đề anh có hút thuốc hay không.

Tôi cai thuốc rồi.
Cố Quân Nghiên nói thẳng.
Thật ra Lục Đại Bảo chỉ định tìm cảm giác góc chụp, không hề nghi ngờ, cách trang điểm hiện giờ của Tô Miên rất hợp để hút thuốc.
Thuốc lá là thứ rất thần kỳ, không ít người đều không thích nicotin, nhưng cũng không thể không thừa nhận có vài người cả nam và nữ khi hút thuốc luôn vô cùng đẹp mắt.
Đặc biệt là một số cô gái, cho dù khiến người ta cảm thấy có phần phong trần yêu mị, nhưng vẫn phải thừa nhận, nhìn ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc thì vô cùng quyến rũ.
Cô mặc áo lông vũ thật dày vào, sau đó nhận lấy ly nước ấm rồi bắt đầu súc miệng.
Xe!
Tô Miên không nhịn được bắt đẩy nôn khan.
Tô Miên biết hút thuốc, nhưng lại không thích hút.

Miên Miên, em không khỏe ở đâu thế?
Cố Quân Nghiên trước đó còn coi là bình tĩnh, khi nhìn thấy Tô Miên không nhịn được phải ngồi xổm xuống nôn khan, trái tim anh như tan thành từng mảnh.

Không sao đâu, hút thuốc nên buồn nôn thôi, em đánh răng là ổn rồi.
Tô Miên vẫy vẫy tay, thật ra cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là hơi khó chịu.

Đường cậy mạnh.
Anh ôm lấy bả vai cô.

Vâng.
Tô Miên cũng không phản đối, lúc này cô chính là nghệ sĩ, vì chụp hình thì hút điếu thuốc lá cũng không có gì kỳ lạ.

Nhất định phải hút thuốc hả?
Cố Quân Nghiên lại nhíu mày hỏi Lục Đại Bảo Nếu có thể, Cố Quân Nghiên cũng không thích Tô Miên hút thuốc.

Chỉ xem thử hiệu quả thôi.
Lục Đại Bảo trả lời.

Chỉ có thể về khách sạn đánh răng thôi.
Tiểu Tiêu thì thầm trả lời cô.
Nơi chụp ảnh lại ở núi C, có thể chuẩn bị được nước nóng đã là chu đáo rồi.
Phải biết rằng ở đây nhiệt độ cực thấp, bình giữ nhiệt cũng không giữ ẩm được bao lâu.
Tô Miên chụp ảnh rất nghiêm túc, Lục Đại Bảo không muốn bỏ qua bất cứ biểu hiện nào của cô.
Mọi người đều nín thở, tập trung tinh thần, tựa như đều sợ hít thở lớn tiếng sẽ quấy rầy đến họ.
Cố Quân Nghiên xoay người ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn máy tính, tay cầm một ly cà phê bốc hơi nóng nghi ngút, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Miên.
Một ly nước ấm để ra ngoài không khí, chẳng bao lâu cũng tự bốc hơi đông lạnh hết thì có thể biết lạnh như thế nào rồi.

Ừ.
Tô Miên cũng biết vậy, cô chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Cô cầm ly nước ấm điên cuồng súc miệng, sau đó lại nôn khan vài tiếng.
Tô Miên vâng rồi gật gật gật đầu, sau đó đứng lên:
Hôm nay mọi người đều vất vả rồi, mau thu dọn một chút rồi xuống núi về khách sạn nghỉ ngơi thôi.

Hy vọng sau này có cơ hội tiếp tục hợp tác.
Cô khoác áo lông vũ, nói lời cảm ơn tất cả các nhân viên.

Làm nghệ sĩ, đầu tiên phải học làm người trước đã.

Cho nên cho dù lúc này đang rất không thoải mái, cô vẫn trịnh trọng cảm ơn tất cả mọi người.

Các nhân viên công tác cũng lập tức lên tiếng nói chắc chắn rồi, nhưng động tác thu dọn lại cực nhanh.

Dẫu sao nơi này cũng thật sự quá lạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.