31 …cực kỳ muốn khử tất cả, Saraa, em và anh ấy…
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 1751 chữ
- 2020-05-09 04:29:00
Số từ: 1731
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Ngay khi nhận được cuộc điện thoại từ khoa cấp cứu của bệnh viên khu vực quận 14, Oyun đã lập tức yêu cầu chuyển Gantulga tới bệnh viện số 1, nơi Solongo làm việc, và cô cũng báo ngay với nữ bác sĩ. Việc chuyển viện diễn ra nhanh tới mức khi đến nơi, cô đã thấy Gantulga được chăm sóc trong phòng của cậu nhóc.
Chuyện nghiêm trọng nhất đã qua rồi,
Solongo đang đợi để nói cho nữ thanh tra yên tâm.
Cậu ấy bị hai chỗ gãy xương và nhiều chỗ giập, nhưng cuộc phẫu thuật…
Phẫu thuật á? Phẫu thuật gì vậy?
Một trong những chỗ gãy xương do đạn gây ra.
Do dạn gây ra! Thằng bé bị bắn à? Có chuyên gì xảy ra vậy?
Bình tĩnh, Oyun, bình tĩnh nào. Chị nhắc lại với em là tất cả đều ổn. Sở dĩ bệnh viên gọi cho em là vì cậu ta đã thoát nạn và họ muốn ai đó đón cậu ta.
Được rồi, được rồi, thế thì tốt, em bình tĩnh rồi đây, nhưng kể cho em biết chuyện gì đã xảy ra đi.
Người ta tìm thấy cậu bé dưới đập trong khu lều trại ở đằng sau khu dân cư lớn vừa bị cháy hôm trước. Các nhân chứng đã nghe thấy tiếng động cơ và tiếng la hét, họ bèn chạy ra vì nghĩ là có tai nạn. Họ bắt gặp một gã đang bắn bừa cả băng đạn vào bóng tối rồi sau đó chạy trốn khi thấy họ tới đông. Khi leo xuống đập, họ tìm thấy xác một chiếc mô tô bốn bánh rơi từ trên đường xuống, và đằng sau cái xe, nấp trong bóng tối, là cậu bé đã ngất xỉu. Thậm chí họ còn chẳng gọi Cấp cứu. Họ khiêng cậu bé từ dưới đập lên rồi mang cậu ta tới khoa cấp cứu của bệnh viện khu vực cách đó chỉ vài trăm mét. Khi tỉnh dậy, hình như cậu nhóc đã yêu cầu người ta gọi cho em, chuyện là vậy đấy.
Thế thằng bé sao rồi?
Nói chung là ổn cả từ khi nó tỉnh dậy. Người ta đã hơi lo ngại trong mấy ngày đầu vì…
Mấy ngày đầu sao?
Phải, cậu nhóc đã hôn mê trong bốn ngày. Kỳ thực chuyện này xảy ra vào đêm diễn ra hỏa hoạn.
Ôi không!
Oyun thở dài khi nhớ lại tối hôm đó. Giữa cảnh hỗn loạn giữa các nhân viên cấp cứu và lính cứu hỏa, Gantulga đã hai lần tìm cách khiến cô chú ý nhưng cô đã gạt cậu nhóc ra.
Một bác sĩ vội vã ra khỏi phòng bệnh, theo sau là cô y tá có khuôn mặt khó tính, cô ta giơ tay ra dấu cấm họ vào.
Ganbold!
Solongo gọi.
Bác sĩ ngoảnh lại và mỉm cười khi nhận ra cô.
Bọn tôi có thể gặp thằng bé chứ?
Để họ vào đi,
bác sĩ nói với cô y tá khó đăm đăm.
Cảm ơn,
Solongo nói với người bác sĩ, lúc này đã vội lao đi trong hành lang và vẫy tay ra hiệu bảo cô không cần phải khách sáo.
Thế nào, cộng sự?
Oyun hỏi khi bước vào căn phòng nhỏ.
Đôi mắt Gantulga sáng lên vui vẻ khi trông thấy cô thanh tra trẻ. Chân trái của cậu nhóc bị bó bột tới tận đùi, còn cánh tay phải được cố định vuông góc trong một cái nẹp. Cậu nhổm dậy bằng cách bám vào dây treo và ròng rọc, hai người phụ nữ vội vàng chạy tới giúp cậu kê người vào đống gối.
Thế nào, bà chị tóm được hắn rồi chứ?
Gantulga hỏi đầy phấn khích.
Ai cơ? Kẻ đã làm em ra thế này à? Em biết hắn à?
Tất nhiên rồi! Hắn là Soyombo! Cái gã muốn bắn bà chị lúc bà chị còn ở dưới đường hầm ấy!
Em chắc chứ?
Đợi đã, ở đó mọi người ai cũng biết hắn. Hắn có vẻ là một tay cớm hay thì thụt với đám người trên tầng mười một, những kẻ sống ở căn hộ đã bị cháy. Hắn thì sống ở tòa nhà ngay đối diện, trên tầng bốn, trong căn hộ thứ hai bị cháy. Chính từ chỗ đó hắn ta đã theo dõi bà chị đêm hôm ấy, và cũng từ chỗ đó em đã bám theo hắn vào tận trong đường hầm.
Nghe này, Gantulga, kẻ gây hỏa hoạn tại căn hộ trên tầng bốn đã chết trong đó. Người ta có xác hắn ở đây, trong nhà xác!
Không thể nào, chính em đã trông thấy hắn khi em định nói với bà chị tối hôm đấy. Hắn ta tỉnh bơ rút lui giữa những người được sơ tán khỏi tòa nhà. Chính vì thế mà em bám theo hắn ta, vì bà chị không chịu nghe em nói!
Solongo và Oyun cùng nhìn thẳng vào mắt nhau trong thời gian đủ lâu để hiểu điều cả hai người cùng đột nhiên nghĩ tới. Khi Solongo, được Gantulga chỉ dẫn, đến tìm Oyun và Saraa, không còn ai khác trong đường hầm. Họ đã nghĩ gã bị thương với khuôn mặt bỏng nặng và gã có súng đã trốn thoát, cùng nhau hoặc không. Giờ đây họ hiểu điều gì đã thực sự xảy ra…
Chị sẽ gọi cho em ngay,
Solongo lên tiếng trong khi rời khỏi phòng,.
chị sẽ gọi cho em ngay khi chị biết chắc!
Oyun nhìn nữ bác sĩ pháp y rời khỏi phòng chạy theo hành lang, rồi quay trở lại với Gantulga, chợt ngạc nhiên vì cô cảm thấy vui khi gặp cậu nhóc này.
Thế nào, cộng sự, em cảm thấy sao rồi?
Chị tin là em sẽ được tặng huân chương chứ?
cậu nhóc vui vẻ đáp lại.
Vì đã tự ý hành động ư? Khi không có cộng sự của em? Không có ai yểm hộ? Không có tăng cường? Em đáng bị mắng cho một mẻ thì đúng hơn, phải đấy!
cô lên tiếng, cố làm ra vẻ nghiêm khắc.
Thế thì sao?
cậu nhóc cứng cỏi đáp lại.
Không phải bà chị cũng làm ăn như thế trong nhóm điều tra nhỏ của bà chị đấy sao?
Oyun ngắm nhìn khuôn mặt non choẹt của Gantulgạ đầy tự hào về thói ngạo mạn của cậu. Cô lắc đầu để buộc mình tin vào điều đó và chịu thua trước đôi mắt giễu cợt chỉ đang chờ có thế.
Đừng bao giờ gây ra cho chị một cú thế này nữa nhé, cộng sự, hiểu chưa? Và nói cho chị xem em còn biết gì nữa nào.
Gantulga kể lại cho cô nghe tất cả những gì cậu biết về gã Soyombo. Hình xăm của gã, lời tâm sự của các cô gái, những lời đồn đại rằng gã là một tay cớm biến chất, rồi cái ổ mờ ám trên tầng mười một được gã kiểm soát từ căn hộ của gã trên tầng bốn, những hoạt động buôn lậu vặt được gã bảo kê, những trận đòn dằn mặt gã cầm trịch, những cuộc truy hoan gã tổ chức. Khi cậu nhóc trở lại chuyện hình xăm một cô gái đã vẽ lại lên bụng cậu, linh tính của Oyun vụt trở nên cảnh giác. Biểu tượng dân tộc chủ nghĩa Mông Cổ với chữ thập ngoặc thay cho biểu tượng Âm và Dương, đây không thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng khi Gantulga thuật lại lúc cậu nhóc bị tấn công cũng như nỗi sợ của cậu rằng một viên đạn sẽ làm nổ tung bình xăng chiếc mô tô bốn bánh, cô liền đứng bật dậy và lấy chiếc iPhone từ trong túi ra. ‘Nếu đúng thì quả thật là quá trùng hợp’, cô thầm tự nhủ!
Oyun tìm trong mục tin nhắn của cô tin nhắn của Solongo gửi cho Yeruldelgger và cả cô về thông tin liên quan tới mảnh đèn pha và chủng loại của chiếc mô tô bốn bánh sở hữu mảnh đèn pha đó. Cô copy tên loại mô tô dán vào trình tìm kiếm Internet của mình và cho hiển thị hình ảnh tìm được.
Nhìn xem: cái mô tô của gã đó có giống cái này không?
Không,
Gantulga lập tức trả lời,.
không hẳn, nhưng đó cũng là một kiểu xe Hàn Quốc, chuyện này thì em chắc chắn!
Oyun không giấu nỗi thất vọng. Cô những muốn các mảnh ghép của mớ bòng bong tự khép lại với nhau. Cô chuẩn bị gọi vài cuộc điện thoại tới các phòng ban để tìm hiểu xem xác chiếc mô tô đó đã được đưa đi đâu thì điện thoại rung lên báo hiệu có cuộc gọi đến, còn màn hình hiển thị tên nữ bác sĩ pháp y.
Vâng, chị Solongo. Hãy nói với em là chúng ta đã đúng đi.
Chúng ta đã đúng, đến nhà xác gặp chị.
Em tới đây!
Oyun hứa với Gantulga sẽ trở lại nhanh nhất có thể rồi vội vàng băng qua các hành lang tới khoa Pháp y. Solongo đang đợi và đưa Oyun vào trong phòng giải phẫu tử thi thứ hai, nơi cô đã chuẩn bị sẵn cái xác được lính cứu hỏa đưa ra từ căn hộ trên tầng bốn. Đó chỉ còn là một hình hài cháy đen chân tay co quắp mà nữ bác sĩ pháp y đã cắt phần khuôn mặt thành những dải mỏng dài.
Chị biết trông không được bắt mắt cho lắm,
cô giải thích với Oyun,.
nhưng hãy nhìn vào độ dày của lớp da. Đây là hai vết bóng khác nhau được chồng lên nhau. Bên dưới là da thịt bị luộc chín vì hơi nước, còn bên trên là da thịt bị cháy thành than. Đây chính là gã bị bỏng ở dưới đường hầm, và bằng cái xác của tên này, gã đàn ông sống trong căn hộ đã tìm cách làm chúng ta tin là chính hắn đã chết trong vụ hỏa hoạn. Cậu nhóc có lý, hai người đang có một gã sát nhân tự do, một kẻ hẳn là cực kỳ muốn khử tất cả, Saraa, em và anh ấy…