37 … phải là Raving Rabbit mới đúng!
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 2514 chữ
- 2020-05-09 04:29:03
Số từ: 2496
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Yeruldelgger đâu rồi?
Mickey quát lên hỏi Oyun.
Đây là lần đầu tiên cô được gọi vào văn phòng của anh ta. Mickey được cả ban nhìn nhận như một kẻ căm ghét phụ nữ. Rất ít phụ nữ được phép vào văn phòng của anh ta, nơi tất cả mọi người gọi là Câu lạc bộ Nam nhi. Một phần nhỏ vì những cơn nổi khùng ngoạn mục khiến thuộc cấp phải đờ người ra, và chủ yếu vì tủ rượu Whisky anh ta dùng để thết đãi các thượng cấp và những vị khách có địa vị. Trong trí nhớ của ban, nếu người ta từng thấy vài thanh tra female
hiếm hoi, như anh ta thích nói bằng tiếng Anh, ra khỏi văn phòng đó nước mắt đầm đìa, vỡ òa và ê chề vì tất cả những gì được nói ra và được cả tầng nghe thấy, thì chưa bao giờ thấy có phụ nữ nào được mời tới đó uống một ly. Với những phụ nữ anh ta thích thưởng thức chút tình dục để đánh đổi lấy sự thay đổi vị trí công tác hay sự ưu ái, anh ta đã có nơi mà tất cả mọi người gọi là Mickeyland. Một cái ổ yêu đương thô kệch trong tòa nhà của câu lạc bộ Irish trên phố Seoul. Còn những phụ nữ khác, họ thậm chí còn chẳng tồn tại trong thế giới cơ bắp, các môn thể thao cơ giới và cơ hội chính trị của anh ta. Nếu không phải là chỗ cho anh ta xả giận.
Oyun biết tất cả những chuyện này và không hề sẵn sàng rơi nước mắt. Cô nhớ rõ trong đầu cảnh Yeruldelgger đã thuật lại với mình và sẵn sàng làm điều tương tự. Nếu Mickey đòi hỏi quá đáng với cô, về tình dục hay về thứ bậc, cô sẽ gí súng vào má anh ta mà hỏi xem ai trong số hai người, Yeruldelgger và cô, theo anh ta có nhiều khả năng dám bắn hạ anh ta hơn.
Tôi không biết, Sukhbataar,
cô trả lời, cố ý sử dụng tên Mông Cổ của anh ta.
Thế là thế nào, cô không biết á? Cô là cộng sự của ông ta, hai người luôn cùng nhau điều tra, làm sao hai người có thể làm việc của mình được nếu cô thậm chí chẳng biết ông ta đang ở đâu?
Anh đã rút ông ấy ra khỏi tất cả các cuộc điều tra, chúng tôi không còn việc gì để làm nữa,
Oyun bình tĩnh trả lời, hai tay đưa ra sau lưng, đặt lên khẩu súng mà cô đã gài vào phía sau thắt lưng, mắt nhìn chăm chú phía trên đầu Mickey, người thấp hơn cô một chút.
Đừng có xấc xược quá, Oyun!
anh ta nổi nóng đe dọa, cất cao giọng để đảm bảo người ta nghe thấy mình qua cửa và vách ngăn.
Tôi không rút cô ra khỏi cái gì hết!
Sukhbataar, Yeruldelgger là người ra lệnh cho tôi. Không có lệnh của ông ấy, tôi chẳng có gì để làm cả…
Chết tiệt, tôi mới là người ra lệnh ở đây,
anh ta nổi xung, mặt đỏ tía.
Không phải lão khọm tâm thần sướt mướt đó, cô nghe chưa? Yeruldelgger chẳng còn là gì nữa, ông ta kết thúc rồi, ông ta chết rồi, cô hiểu chưa?
Tôi hiểu, Sukhbataar. Hẳn vì thế mà ông ấy không có mặt ở đây. Hẳn ông ấy cũng đã hiểu là ông ấy chẳng còn ích lợi cho việc gì nữa.
Đừng có giỡn với tôi, Oyun, đừng có giỡn với tôi nếu không tôi sẽ chôn luôn cả cô cùng với ông ta đấy, tôi xin thề với cô trên thứ tôi trân trọng nhất trên đời!
Như thế là nguy hiểm đấy, Sukhbataar!
Cái gì? Cái gì nguy hiểm hả?
Thề trên thứ anh trân trọng nhất!
Cái gì…
Thứ duy nhất đáng trân trọng trong mắt anh, Sukhbataar, đó là chính anh. Chính là ngôi vị giám đốc còm cơ hội của anh. Thế nên tôi mới nói việc mang cái đó ra thề là nguy hiểm cho anh đấy!
Đồ chó cái nhóc con bẩn thỉu…
Mickey giơ cao tay xông lại chỗ cô, và Oyun nghĩ đã đến lúc gí nòng súng của cô vào má anh ta, song điện thoại đổ chuông làm anh ta chững lại nửa chừng.
Đừng có nhúc nhích khỏi đây! Cấm cô nhúc nhích một centimet, tôi vẫn chưa xong với cô đâu!
anh ta gào lên với cô trong khi quay lại bàn làm việc để nhấc ống nghe lên.
Tôi đây!
Anh ta gầm lên vào ống nghe.
Ôi, xin lỗi ngài, thứ lỗi cho tôi, thứ lỗi cho tôi!… Không, không, chỉ là chút nhắc nhở một thuộc cấp thiếu năng lực thôi ạ… Sao cơ ạ?… Cái gì ạ? Khi nào ạ?
Oyun lập tức nhận ra vẻ bất an trong giọng nói của Mickey cũng như ánh nhìn lén lút anh ta liếc về phía cô. Anh ta hạ giọng đến mức chỉ còn thì thầm, bước tới góc bên kia văn phòng để quay lưng lại với nữ thanh tra trẻ. Cô tận dụng cơ hội này để rời bỏ tư thế nghiêm cẩu thả và xấc xược cô đã chọn rồi bước ra chăm chú ngắm nghía bức tường đầy những ảnh. Toàn là Mickey trong tất cả những tư thế bảnh chọe nhất: chơi polo, golf, trượt tuyết, cưỡi mô tô bốn bánh, đi săn, câu cá lớn đại dương… Huân chương, bằng khen, luận văn, bằng cấp… Ouyn dừng lại ở mỗi bức ảnh, xem xét từng chi tiết, từng khuôn mặt, với mục đích duy nhất là cố nắm bắt được ít nhiều cuộc nói chuyện của viên đại úy. Khi điện thoại di động rung trong túi, cô quyết định không trả lời để tập trung lắng nghe những gì anh ta nói.
Ngài chắc chắn là ông ta chứ?… Thế người còn lại là…? Những con đường mòn ạ?… Ngài muốn cử người?… Một chiếc trực thăng?…
Oyun liền nhẹ nhàng lấy điện thoại di động của cô ra khỏi túi, kích hoạt chế độ đổ chuông và đặt báo thức trước khi lại nhét nó vào túi. Một phút sau, chiếc điện thoại đổ chuông làm Mickey giật mình, ném về phía cô ánh mắt tức tối. Cô nhún vai xin lỗi, thò tay vào túi công khai lấy điện thoại ra, tắt chuông rồi để xuống góc bàn họp như thể người ta thận trọng để một khẩu súng xuống. Bình tĩnh trở lại, Mickey lại quay lưng về phía cô.
Tôi biết, tôi biết rõ… Tôi ý thức được điều đó… Cái đó tôi cũng biết… Tôi nghĩ chúng ta có thể…
Đột nhiên anh ta im bặt. Anh ta giữ ống nghe áp vào tai thêm một lúc, rồi giơ nó ra trước mặt, nhìn chăm chăm với vẻ ngơ ngác. Oyun liếc mắt nhìn anh ta trong khi vẫn tiếp tục làm ra vẻ chăm chú quan sát mấy bức ảnh. Rõ ràng Mickey vừa bị gác máy đột ngột và vẻ lo lắng nặng trĩu trên khuôn mặt anh ta chẳng hề khiến Oyun không vui. Hơn nữa, việc này đã bẻ gãy đà cơn thịnh nộ của anh ta, và cô có thể bình thản lấy lại thế chủ động.
Có chuyện rắc rối sao, thưa sếp?
Không liên quan gì tới cô!
Thế còn về Yeruldelgger?
Cái gì, Yeruldelgger là sao?
Tôi phải làm gì với Yeruldelgger?
Chẳng gì cả, đừng bận tâm đến ông ta nữa. Cô tiếp tục các cuộc điều tra của ông ta và chỉ báo cáo trực tiếp với tôi.
Như Chuluum trong các cuộc điều tra của cậu ta à?
Oyun đẩy sự táo tợn đi hơi xa, nhưng cô muốn thử phản ứng của Mickey và xem cuộc trò chuyện bí ẩn đó ảnh hưởng tới anh ta đến mức nào.
Ra ngoài và tuân lệnh. Làm việc của cô, và không gì khác!
Cô đi về phía của và ra ngoài mà không chào anh ta. Mickey gọi lại ngay trước khi cô kịp đóng cửa phòng sau lưng mình.
Oyun!
Vâng?
Quên Yeruldelgger đi!
Trong lúc đóng của, cô thấy Mickey bấm một số trên điện thoại của anh ta. Nếu như trong tầng này không đầy ắp những kẻ bợ đỡ vẫn còn đang xanh mặt vì dư âm của tiếng quát tháo, hẳn cô đã sẵn sàng áp tai vào cửa để nghe lén viên đại úy, nhưng cô không cần phải làm thế. Cô dừng lại một lúc đối diện với tất cả những kẻ hèn nhát ở cùng tầng, những kẻ không dám nhìn thẳng vào cô nhưng lại lén theo dõi cô.
Thế nào, cả bầy, không dám tru lên với con sói à? Hãy tỏ ra hoang dã, các anh chàng, ít nhất một lần trong đời các vị! Ai cũng biết tất cả chúng ta đều muốn tiêu diệt gã lùn này, vậy thì ai sẽ có đủ can đảm đây? Dù sao cũng không phải đến lượt tôi mới đủ gan làm điều đó chứ hả?
Rồi cô lắc đầu và đi về phía đầu kia của tầng. Cô cảm thấy những ánh nhìn chĩa vào hông mình. Không phải vì thân hình mà cô biết cách làm cho nó trở nên hấp dẫn, mà vì khẩu súng cô đã cài vào thắt lưng.
Ngay khi cảm thấy mình đã đi đủ xa để cơn căng thẳng dịu bớt một chút, Oyun đột ngột quay ngoắt và quả quyết bước về phía văn phòng của Mickey. Từ hai bên khóe mắt, cô thấy những bóng người vội vã rời khỏi bàn làm việc hay chui xuống dưới bàn, giả vờ đang tìm kiếm thứ gì đó, một hai người khác chuyển sang tư thế thận trọng và cảnh giác, sẵn sàng rút súng, nhưng không ai dám chặn cô trước khi cô tới của phòng. Sau vài sải chân, cô tới nơi và mở cửa ra không gõ trước, làm Mickey bất ngờ giữa lúc đang nói chuyện điện thoại. Anh ta giật mình như cậu học sinh bị bắt quả tang giữa lúc đang giở trò gian lận, ánh mắt trợn lên vì sợ hãi và kinh ngạc, nhung Oyun tảng lờ anh ta và đi thẳng tới chỗ cô đã đứng ngắm mấy bức ảnh lúc trước.
Điện thoại di động của tôi!
cô thì thầm khẽ nói trong lúc làm điệu bộ gọi điện thoại và đưa tay chỉ tới chiếc bàn họp ở cuối văn phòng.
Trước khi anh ta kịp phản ứng, cô nhặt điện thoại rồi lại đi ra cửa. Cố giả vờ rón rén đi trên mũi chân như thể tuyệt đối không muốn làm phiền Mickey trong lúc anh ta đang nói chuyện, đồng thời im lặng giơ chiếc điện thoại lên để chứng tỏ cho anh ta thấy cô đã lấy lại nó. Rồi cô nhún vai, giơ rộng hai bàn tay ra làm một cử chỉ xin lỗi thầm lặng rồi rút lui, đóng cửa lại thận trong không gây một tiếng động.
Pằng!
cô thốt lên giễu cợt đám người sợ sệt đã thực sự tin cô quay trở lại để bắn anh ta.
Việc đó sẽ để cho một ngày khác, nếu từ giờ đến lúc đó không có ai trong số các vị có đủ can đảm để thực hiện nó.
Chỉ có một cậu thanh tra tập sự trẻ dám bật cười thẳng thắn. Một thanh niên khá điển trai, và luôn tìm cách nhìn vào mắt cô khi họ gặp nhau. Cô nhớ cậu ta tên là Shinebileg, song mọi người đặt biệt danh cho cậu ta là Billy.
Cô rời khỏi ban, và ngay khi khuất khỏi tầm mắt mọi người dưới cầu thang, cô kín đáo bấm vào nút dừng trên chức năng ghi âm của chiếc điện thoại di động. Ngay khi về tới phòng làm việc của mình, cô đưa tệp âm thanh đó vào mục tin nhắn của mình rồi gửi tới điện thoại di động của Yeruldelgger, kèm theo một bản copy tới Solongo. Sau đó, cô xóa tệp âm thanh này trên điện thoại của mình cũng như dấu vết của hai lần gửi tin nhắn cuối cùng.
Một giây sau, Mickey đẩy của phòng làm việc của cô.
Oyun, chúng ta vẫn chưa kết thúc cuộc trao đổi lúc nãy. Tôi không muốn cô hiểu nhầm tôi về những gì tôi đã nói. Tôi không có ác ý gì với cô, với Yeruldelgger cũng không, nhưng ông ta đã hoàn toàn mất kiểm soát bản thân rồi, và ông ta sẽ lôi tất cả những ai ở gần rơi xuống cùng ông ta. Tôi phiền lòng vì cô cũng là một người trong số đó, bởi cô là một cảnh sát giỏi. Vậy đấy, và nếu tôi hơi cáu gắt, tôi xin lỗi, nhưng ông ta quả thực luôn làm tôi không giữ nổi bình tĩnh, kể cả khi không có mặt!
Cô không trả lời. Cô đã để điện thoại di động của mình lên bàn làm việc và lập tức để ý thấy Mickey đã phát hiện ra việc cô làm. Anh ta do dự vài giây, trong sự im lặng có phần gượng gạo, rồi đi ra phía cửa.
Khỉ thật,
anh ta buột miệng và đột ngột quay trở lại,.
tôi quên chưa hủy một cuộc hẹn. Tôi có thể mượn điện thoại của cô chứ, điện thoại của tôi hết pin rồi?
Oyun chưa kịp có thời gian trả lời thì anh ta đã chộp lấy điện thoại của cô và bấm một số.
Anh cứ tự nhiên!
cô vẫn nói.
Mickey ra hiệu báo với cô là có người đang trả lời anh ta.
Gloria? Yes, how are you, sweety? Excuse me but…
Anh ta áp bàn tay lên micro của điện thoại và nói với Oyun, rặn ra từng âm tiết một bằng một thứ ngôn ngữ không âm thanh:
Thứ lỗi cho tôi, chuyện này hơi private
một chút, nếu cô hiểu tôi muốn nói gì, anh ta thì thầm ra vẻ bí mật. Tôi sẽ trả lại nó cho cô sau hai giây nữa.
Rồi anh ta lách người ra khỏi phòng làm việc với cái nháy mắt của kẻ cưa gái sành sỏi bị bắt quả tang song lại tự hào về điều đó. Oyun làm bộ tin tưởng, để anh ta đi ra không trả lời rồi ngả lưng ra sau trên ghế của cô, hài lòng về chút thủ thuật nhỏ đã làm. Đáng lẽ không nên gọi anh ta là Mickey, gã này phải là Raving Rabbit mới đúng!