• 186

48 Ông chỉ còn một mình trong đêm đã từ một lúc lâu.


Số từ: 2074
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động

Cậu đã học nó, nhưng cậu đã quên mất,
Nerguii
đột nhiên lên tiếng bằng giọng nói lạ lùng và điềm tĩnh, gần như mất hút trong bóng của màn đêm đang lướt qua những ngọn đồi phủ đầy cây hướng về phía trung tâm tối tăm của trảng trống.
Giấc mơ là một thứ ngôn ngữ. Chúng không phải là bói toán hay tiên tri. Chúng chỉ cố gắng nói với cậu những gì cậu vẫn chưa dám thú thực với chính mình. Tất cả những gì xuất hiện trong giấc mơ đều đã có sẵn ở trong cậu rồi. Nó được tạo nên từ các chi tiết bị vùi lấp, những trực cảm thoáng qua, những suy diễn bị kìm nén, và nó tái hiện lại trong cậu bằng một logic khác với logic suy nghĩ của cậu. Cậu đã học và đã quên, nhưng tôi hy vọng là cậu đã hiểu thông điệp đầu tiên của nó. Cậu đã kết nối lại với loài vật là vật tổ của cậu. Cậu đã trở lại là đại bàng hoàng kim với đôi cánh vằn vốn là cậu khi còn ở cùng chúng tôi. Chính nó đã đưa cậu bay trên thảo nguyên ở phần đầu giấc mơ của cậu, và đó là một dấu hiệu tốt. Nó bay trên thảo nguyên, nó đón nhận vấn đề, và điều này cho thấy quyết tâm muốn tìm hiểu cho ra nhẽ của cậu…

Yeruldelgger ngồi đối diện với họ, ở chính giữa trảng trống nơi họ rèn luyện cho cơ thể quen với chịu đựng, với sức mạnh và sự đau đớn. Ông ngồi xổm, như truyền thống và thái độ tôn kính cần có trước các tu sĩ, trước năm tảng đá nhỏ đặt thăng bằng, trên đó các đệ tử mới nhập môn đang ngồi, đối diện với ông. Ông vẫn còn nhớ rất chính xác các bài tập và phần huấn luyện ông đã học để rèn khả năng chịu dựng trên những tảng đá cũ mòn này. Vị Nerguii
đang ngồi bên trái ông, hơi lui lại trong vùng tranh tối tranh sáng, ở vừa đúng chính giữa ông và mấy đệ tử mới nhập môn. Ông im lặng.

Người đàn ông ở đầu giấc mơ của ông là nhân vật kép,
người đệ tử mới nhập môn đầu tiên thì thầm giải thích.
Truyền thống của chúng ta coi dòng sông là biểu tượng của phụ nữ và người mẹ. Người đàn ông bình yên ngắm cặp cá chép dưới làn nước trong là một người cha. Dòng sông hân hoan thể hiện một người phụ nữ hạnh phúc, và người đàn ông, quỳ gối bên dòng sông, là người bạn đời đầy yêu thương. Con búp bê vẫn là đứa con duy nhất của họ. Nhưng người đàn ông vục một cánh tay giơ thẳng và đẫm máu đâm vào người phụ nữ-dòng sông này không phải là người đàn ông kia. Trong hình ảnh này có biểu tượng của cưỡng bức và giết người. Giấc mơ của ông không cho thấy khuôn mặt kẻ đó để biến hắn thành một kẻ xa lạ đã giết người. Hắn xa lạ với ông, và ông nghĩ hắn xa lạ với người cha và gia đình ông ta, hay chính xác hơn hắn không quen biết họ. Đó là những gì ông nghĩ và giấc mơ thúc đẩy ông tìm cách định hình…


Ở khắp châu Á,
người đệ tử mới nhập môn thứ hai nói tiếp,
cá chép tạo nên huyền thoại về loài rồng. Những con rồng phương Tây là sinh vật trên cạn khạc ra lửa, nhưng tất cả các con rồng phương Đông đều là sinh vật sống dưới nước. Cá chép thiêng luôn là sinh vật đã ban cho chúng lớp vảy để bảo vệ chúng, và chính vì lý do này mà nó xuất hiện trong giấc mơ của ông. Con rồng có tám mươi mốt cái vảy là rồng Hàn Quốc. Toàn bộ giấc mơ của ông tìm cách khiến ông chú ý tới đất nước này. Khi giấc mơ của ông xuất hiện cơn gió đất thổi xuống từ trái qua phải, rồi một cơn mưa máu sôi bỏng ào xuống từ phải sang trái, nó cho ông những manh mối về các quẻ bát quái trên quốc kỳ của xứ sở buổi sáng yên bình. Càn - bầu trời, ở góc trên bên trái, và Khôn - mặt đất, ở góc dưới bên phải, và trong đường chéo còn lại, Khảm - nước, ở góc trên bên phải, và Ly - lửa, ở góc dưới bên trái. Đó là điều giấc mơ của ông muốn nói với ông. Tại châu Á chỉ có con rồng Hàn Quốc được thể hiện với quả cầu hoàng gia nằm trong bàn chân có bốn móng vuốt. Và khi quả cầu rơi xuống, giấc mơ của ông biến nó thành một quả bóng màu đỏ và xanh lam giống như hình Âm-Dương ở giữa quốc kỳ Hàn Quốc. Trong thâm tâm, ông có trực cảm rằng một người quyền thế, vì ông ta mặc áo giáp, từ Hàn Quốc tới, đã gây ra cái chết của cô bé con.


Ông ta đã gây ra cái chết đó trong một cuộc đua điên cuồng,
giọng nói của người đệ tử mới nhập môn thứ ba đã chìm vào màn đêm đang buông xuống tiếp lời.
Lũ hươu tràn ra từ trong rừng đều là những con đực to lớn. Cả một bầy toàn những con đực to lớn điên cuồng giẫm nát quả núi dưới móng guốc của chúng nhưng lại không bỏ chạy trước lũ sói. Ngược lại, lũ sói lại chạy đằng trước chúng. Trong giấc mơ của ông, người đàn ông mặc giáp thuộc về bầy hươu chứ không phải bầy sói. Chúng ta có thể nghĩ rằng tất cả những con hươu đều là người Hàn Quốc, và lũ sói mở đường cho cuộc đua của chúng. Trong giấc mơ của chúng ta, lũ sói luôn đại diện cho đám người thống nhất, mạnh mẽ và hoang dại. Nỗi sợ hãi của dân chúng. Thật khó mà hiểu được giấc mơ đang tìm cách nói gì với ông, nhưng ông cần chú ý vào một chi tiết. Giấc mơ của ông biến lũ sói thành bốn con ngựa không đuôi, và như thế không phải là vô cớ. Khi những đoàn quân của Thành Cát Tư Hãn tung hoành khắp thế giới, các kỵ sĩ đi theo hiệu kỳ của hoàng đế: một lá cờ đuôi én màu trắng viền vàng, trên đỉnh cán cờ là cái chĩa ba bằng vàng được trang trí bằng bốn cái đuôi ngựa trắng biểu tượng cho bốn phương trời theo đó đế quốc của ông ta mở rộng. Trong giấc mơ của ông, lũ sói không phải là người Hàn Quốc, chúng là người Mông Cổ và tự hào về điều đó.


Với ông,
giọng nói của người đệ tử mới nhập môn thứ tư,.
đã biến mất trong màn đêm tối đen, tiếp tục, cô bé đã bị xô ngã trong cuộc đua mô tô điên cuồng của một toán người Hàn Quốc được đám người Mông Cổ dẫn đường. Từ chiếc áo giáp và đám hươu, có thể thấy ông hình dung những người Hàn Quốc này giàu có và quyền thế, và từ lũ sói, những người Mông Cổ có vẻ hung hãn và theo chủ nghĩa dân tộc. Đó là ý nghĩ trong đầu ông. Ông cũng mang trong mình ý nghĩ rằng bố mẹ của cô bé cũng đã chết, nhưng thật lạ là không phải ở cùng nơi, cũng không phải cùng cách, hay vì cùng thủ phạm. Con gấu giết họ xuất hiện trong giấc mơ của ông chỉ để giết họ. Nó dường như không hề có mối liên quan nào với bầy hươu hay lũ sói, và nó biến mất ngay lập tức khỏi giấc mơ của ông. Nhưng với ông, không vì thế mà nó vô tội. Chính nó đã tạo nên mối liên hệ với câu chuyện đời của chính ông và cái chết của con gái ông. Chính qua nó mà Kushi xuất hiện, và bộ da của nó tạo thành mối liên hệ với nhân vật người chăn cừu.


Người chăn cừu, trong giấc mơ, không phải là một nhân vật vô tội,
giọng nói của người đệ tử cuối cùng tiếp tục.
Người chăn cừu, đó là người chỉ dẫn, là thủ lĩnh, là người điều khiển. Trong giấc mơ của ông, hắn ra lệnh cho bầy sói, cũng chính chúng đã mở đường cho đám người Hàn Quốc. Đó là một kẻ đủ gần gũi với ông để nắm lấy tay ông, và đủ tàn nhẫn để xé nát nó. Đó là kẻ đã buộc ông phải chứng kiến Kushi chết. Mối liên hệ mà giấc mơ của ông đã thiết lập giữa cô bé kia và Kushi không phải là ngẫu nhiên. Nó cho thấy những gì ông nghĩ trong thâm tâm và ông vẫn chưa định hình được. Có một mối liên quan giữa cái chết của Kushi và cái chết của cô bé kia, và mối liên hệ này chính là gã chăn cừu. Nếu ông biết một người Thổ thì hãy tìm kẻ đó, vì giấc mơ của ông nói với ông rằng chính là hắn. Năm 1071, trong trận Manzikert tại Armenia, quân đội của vua Thổ đã đánh thắng quân đội Byzance. Lúc màn đêm buông xuống sau trận chiến, khi đi quanh chiến địa giữa các xác chết, vua Thổ đã nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mặt trăng và sao Hôm, ngôi sao mục đồng, trên một vũng máu. Hình ảnh này, đã tạo cảm hứng cho ông ta nghĩ ra quốc kỳ Thổ. Gã chăn cừu của ông là một người Thổ, một người có quyền lực lớn, và kẻ này không hề xa lạ gì với cái chết của cô bé kia hay cái chết của chính con gái ông. Đó là điều giấc mơ của ông đã nói…

Một quãng im lặng dài đông đặc lại trong màn đêm. Yeruldelgger đợi những lời giải thích tiếp theo. Tất cả những điều mà các giọng nói của mấy đệ tử vừa đưa ra trong đêm đều có ý nghĩa. Ông biết tất cả đều bắt nguồn từ mình. Không có gì mới cả, ngoại trừ việc giờ đây tất cả đã được nói ra. Nhưng còn phần còn lại thì sao?

Vậy con số mười bảy có ý nghĩa gì không?
cuối cùng ông lên tiếng hỏi giữa màn đêm tối đen. Tại sao tôi lại tìm cách, bằng giấc mơ, thu hút sự chú ý của tôi tới con số này? Và tại sao lại có chuyện mặt đất vỡ sụp dưới móng guốc của bầy hươu? Tại sao mặt đất lại vỡ toác ra ở đầu giấc mơ của tôi, và tại sao người đàn ông đó và tôi, cả hai chúng tôi đều cùng bị lún xuống đó?
Màn đêm đen kịt tới mức Yeruldelgger không còn phân biệt nổi bầu trời tối tăm với cái bóng sâu thẳm của các tán cây. Không một ngôi sao, không một ánh trăng. Ông đột nhiên có cảm giác đang trôi bồng bềnh trong một vực thẳm tối đen. Ở bên kia trảng trống, cánh rừng mênh mông trải dài cho tới tận các ngọn núi và hồ nước, tới tận thảo nguyên, rồi xa hơn nữa, tới tận những miền đất và những đại dương tăm tối khác, cho tới khắp thế giới ở giữa một vũ trụ trống không, mênh mông. Ông cảm thấy như thể chỉ riêng mình ông còn sống giữa hư không vô tận này. Dẫu vậy, ông sẵn sàng ở lại một mình trong vũ trụ đã tắt lịm này nếu đó là cái giá phải trả cho những câu trả lời ông trông đợi. Nhưng không có giọng nói nào vang lên trong đêm. Không một lời thì thầm. Không một từ nào. Rồi đột nhiên cái lạnh và cơn mệt mỏi thấm vào cơ thể khiến ông rùng mình.

Nerguii
?

Yeruldelgger không nhận được câu trả lời nào. Ông chỉ còn một mình trong đêm được một lúc lâu rồi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Lý Thảo Nguyên.