61 Đây là thứ ông nhất thiết phải nhìn tận mắt!
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 2391 chữ
- 2020-05-09 04:29:10
Số từ: 2373
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Mickey lại ghé qua nhà xác khi hắn biết người ta chuẩn bị đưa thi thể Oyun đi. Hắn đứng nhìn từ xa quá trình nhập quan và ngạc nhiên thầm nghĩ ngay cả với khuôn mặt tái nhợt và sung húp, Oyun vẫn thật đẹp. Hắn tự hỏi liệu Yeruldelgger và Oyun đã thân mật với nhau chưa. Rồi Solongo cho phép các nhân viên nhà xác mang quan tài đi và tới bên cạnh viên đại úy. Cô nắm lấy cánh tay hắn rồi kéo hắn ra cửa.
Xin lỗi phải thúc ép anh, Mickey, nhưng tôi còn hai cuộc giải phẫu tử thi nữa phải làm cho xong: mấy gã say ẩu đả. Anh cũng biết những ngày trước lễ hội naadam
lớn là thế nào rồi đấy! Về phần Oyun tội nghiệp, Yeruldelgger sẽ lo thủ tục. Anh ấy sẽ đưa xác về gia đình. Họ vẫn còn sống du mục, ở đâu đó phía Đông Bor Undur.
Ông ấy nghĩ sao về toàn bộ chuyện này?
Ý anh muốn nói gì?
À thì, hai người cũng khá gần gũi với nhau, phải không? Ông ấy có nói với cô ông ấy nghĩ gì về tất cả chuyện này không? Ông ấy có tiếp tục điều tra không? Cô có biết liệu Yeruldelgger đã có manh mối nào đáng quan tâm không?
Sukhbataar, anh là cấp trên của anh ấy, và anh đã gạt anh ấy ra khỏi tất cả các cuộc điều tra đang thực hiện, làm sao anh có thể hỏi tôi những câu như thế nhỉ?
Vì cả thiên hạ đều biết ông ấy chẳng nghe gì hết và chỉ làm theo những gì mình nghĩ! Tôi nói với cô điều này là muốn tốt cho ông ấy, Solongo. Oyun đã bị bắn, và điều tương tự có thể xảy đến cả với ông ấy nữa!
Thế là thế nào? Anh ấy đang gặp nguy hiểm ư? Anh biết điều gì đó phải không?
Không, không, tôi chỉ muốn nói có ai đó đã không do dự bắn chết một cảnh sát, và kẻ đó rất có thể sẵn sàng bắn hạ thêm một cảnh sát nữa, thế thôi! Tất cả chúng ta đều phải cảnh giác phòng thân!
Anh đừng lo cho Yeruldelgger, anh ấy là người đàn ông trưởng thành rồi. Nhưng mà này, tôi vẫn chưa thấy mấy cái xác của anh trong vụ khu trại của mấy tay chơi mô tô được đưa qua đây.
Không, đúng thế, tôi đã nghĩ cô muốn dành thời gian lo cho Oyun, vì thế tôi đã giao năm cái xác của tôi cho bác sĩ pháp y ở bệnh viện số 7. Như thế cô có thể tới dự tang lễ được, nếu cô muốn.
Cảm ơn anh, thật chu đáo quá, nhưng sẽ không ai tới dự trừ Yeruldelgger. Có vẻ như Oyun và anh ấy đã trao đổi về chuyện đó trong một cuộc theo dõi. Cô ấy không muốn ai khác có mặt cả. Chỉ anh ấy và gia đình cô ấy, và một ngôi mộ ngoài thảo nguyên để được ở một mình với đấng Sáng Tạo và không bao giờ phải tiếp đón ai tới thăm cả. Đó là kiểu của cô ấy.
Cả cô ấy cũng đã trở nên bí hiểm như vậy sao?
Sao anh lại nói thế?
Yeruldelgger đang cặp kè với mấy tay tu sĩ, cô không để ý thấy sao?
Có chứ, tôi nghĩ trong mười ngày anh ấy biến mất, Yeruldelgger đã ẩn mình đâu đó trong một thiền viện. Vụ án cô bé con đã làm anh ấy chấn động rất nhiều, anh biết mà. Nó gợi lại cho anh ấy quá nhiều về cái chết của Kushi.
À, lại nói đến trẻ con: có ai biết cậu bé đã chứng kiến việc Oyun bị sát hại bây giờ thế nào rồi không? Có vẻ như cậu ta là biểu tượng may mắn của đám chơi mô tô, phải vậy không?
Anh biết đấy, tôi có thể nói cho anh biết những người chết của tôi đã chết như thế nào, còn những người sống ra sao thì tôi không được rõ cho lắm! Được rồi, bây giờ anh cần để tôi một mình. Tôi thực sự phải bắt tay vào cắt xẻ mấy gã say rượu.
Mickey nhăn mũi và tự hỏi làm thế nào mà một phụ nữ hấp dẫn như Solongo lại có thể chọn công việc này. Hắn cũng tự hỏi liệu Yeruldelgger có quan hệ với cả cô hay không.
Nữ bác sĩ pháp y tháp tùng hắn ra tận ngoài hành lang và đoán chắc là hắn đã rời khỏi khoa rồi mới quay trở vào nhà xác, cô dùng điện thoại di động gọi cho người bạn của cô.
Em đây. Quan tài của Oyun vừa rời khỏi đây. Mickey đã tới chứng kiến lúc nhập quan.
Hắn có nói gì không?
Nói anh không thận trọng và anh cần phải cẩn thận. Anh ta cũng hỏi han về Gantulga.
Hắn có biết nó là ai không?
Không, nhưng hắn biết nó là biểu tượng may mắn của đám chơi mô tô.
Em đừng lo. Cậu nhóc đang ở chỗ an toàn.
Ở thiền viện à?
Thế nếu em bị nghe trộm thì sao?
Anh tin là chúng đi xa tới vậy sao?
Em không thấy là chúng vốn đã đi khá xa rồi sao?
Đúng vậy… Về phần Gantulga, thằng bé đã phản ứng thế nào về Oyun?
Đó là một cậu nhóc thông minh.
Thế nghĩa là sao?
Nghĩa là cậu nhóc rất thông minh! Nghe này, tối nay anh sẽ ăn tối ở Mongolian Barbecue với Billy. Em có muốn tới dùng bữa cùng bọn anh không?
Với tư cách bác sĩ pháp y hay như tình nhân của anh đây?
Solongo hỏi, một thoáng cười trong giọng nói.
Như bạn gái của anh, như thế em thấy được không?
Em yêu anh!
Yeruldelgger đợi cô ngắt máy rồi mới nói ông cũng yêu cô. Ông vẫn còn dè đặt, vẫn còn những thận trọng cần được dẹp bỏ hết trước khi lại có thể yêu thực sự.
Ông còn một điểm cuối cùng cần làm rõ và ông băng qua cả thành phố trên một chiếc xe buýt bị hun nóng bởi cái động cơ cũ kỹ chạy quá tải.
• • •
Người đàn ông mở cửa căn hộ tồi tàn của mình ngay lập tức nhận ra đáng lẽ anh ta không nên làm thế.
Batnaran?
Ông là ai?
người đàn ông cảnh giác hỏi.
Tôi là cảnh sát. Tôi là đồng nghiệp của Oyun.
Oyun à? Ôi không, không thể nào! Tôi đã kể tất cả với Oyun rồi, được chứ? Tôi chẳng có gì để nói thêm cả!
Vấn đề là,
Yeruldelgger bình thản nói tiếp,.
tình hình đã trở nên phức tạp hơn một chút với cô ấy kể từ khi anh nói chuyện với Oyun.
À, tôi đã báo trước với cô ấy chuyện đó rồi! Có chuyện gì xảy ra với cô ấy?
Một viên đạn trúng tim,
Yeruldelgger bình thản thông báo.
Batnaran cố gắng làm bộ dửng dưng hết mức có thế. Anh ta e rằng sự bình thản của tay cảnh sát báo trước điều gì đó còn tồi tệ hơn.
Và?
anh ta lên tiếng, buông xuôi luôn từ đầu.
Và đây rồi! Anh bạn là người cuối cùng nói chuyện với cô ấy! Vì thế bây giờ tình hình sẽ trở nên phức tạp với anh bạn.
Người đàn ông để Yeruldelgger bước vào căn hộ chật chội với những tấm gỗ lát tường đã hư hỏng. Chủ nhà cho ông lựa chọn giữa một chai Whisky Trung Quốc tối và trà muối, và vị khách của anh ta lựa chọn trà. Batnaran trả lời rằng để có trà cần đợi vợ anh ta về, nhưng cô này cũng sắp về. Rồi, theo yêu cầu của viên cảnh sát, anh ta kể lại tất cả những gì anh ta biết về cuộc đua trứ danh của mấy người Hàn Quốc.
Yeruldelgger để cho anh ta nói. Khi anh ta dừng lại, ông cũng không thúc giục. Chủ nhà cố gắng nhiều lần để giữ im lặng, nhưng khi đó Yeruldelgger chỉ cần ném về phía anh ta ánh nhìn nặng như chì. Không một lời, dưới sự đe dọa im lặng của mình, ông buộc anh ta phải càng ngày càng chính xác hơn. Sau hai mươi phút dài dằng dặc, ông biết mình vừa nắm được một đầu mối nữa trong vụ án cô bé. Ba lần trong những lời kể của mình, anh chàng kiểm lâm đã nhắc tới một khu trại dành cho du khách có vẻ được dùng làm điểm đến cắm trại chung cuộc trong nhiều cuộc đua khác nhau. Kể từ lúc đó, Yeruldelgger nắm thế chủ động, và mặc dù không hề đưa ra câu hỏi trực tiếp nào, ông vẫn thúc ép được Batnaran phải nói cho ông biết tất cả về khu trại Gấu, vị trí của nó, đường tới đó, tại đó có bao nhiêu lều, bao nhiêu ngôi nhà gỗ. Ông biết được ở đó có một bà già nấu bếp, được hai người trẻ hơn trợ giúp, rồi có ba hay bốn cô bé sống tại các ngôi làng lân cận làm việc lau dọn phục vụ, và một người đàn bà bặm trợn quán xuyến tất cả.
Yeruldelgger nhanh chóng tin chắc rằng lời mô tả về địa điểm và bối cảnh hoàn toàn khớp với ý nghĩ lâu nay của ông về tai nạn. Lần đầu tiên trong mớ bòng bong của vụ án này, một địa điểm cụ thể ăn khớp với các đầu mối về cô bé, người Hàn Quốc, Mickey và Adolf. Một địa điểm tại đó nhiều khả năng ông có thể cũng tìm thấy dấu vết của cặp vợ chồng mất tích. Và nhất là, một địa điểm mà lời mô tả làm ông thầm nhớ tới bối cảnh trong cơn ác mộng của mình.
Theo Batnaran, cánh gác rừng được cho nghỉ muộn hơn một tuần vào năm nay, và với anh ta điều này có nghĩa là đoàn đua sẽ tới trại Gấu vào hôm trước ngày diễn ra lễ hội naadam
lớn chứ không phải một tuần trước đó như các năm trước. Yeruldelgger giữ riêng cho mình linh cảm rằng phái đoàn Hàn Quốc cũng không xuất hiện ngoài thời gian biểu này, và ông chia tay vị chủ nhà mà không đợi vợ anh ta quay về pha trà.
Vừa ra khỏi căn hộ, ông liền gọi cho Billy để xác nhận lại cuộc hẹn tại Mongolian Barbecue.
Thật vừa hay là ông gọi,
cậu thanh tra trẻ đáp,.
tôi có hai tin vui cho ông đây. Thứ nhất, chúng ta đã gần truy ra được manh mối từ tấm biển ghi số khung của chiếc mô tô bốn bánh tìm thấy trên người Oyun.
Hãy nói luôn với tôi là nó có liên hệ với tay Hàn Quốc đi nào, người anh em.
Chính xác! Cơ quan đăng ký phương tiện Hàn Quốc đã trả lời chúng ta. Chiếc mô tô đã được đăng ký tại nước họ dưới tên Công ty Korean Vanguard. Cổ đông chính: công ty Holding của Park Kim Lee, người đồng thời cũng là giám đốc điều hành.
Cừ lắm, Billy!
Không có chút công lao nào của tôi, thưa sếp. Chính Oyun đã gửi yêu cầu truy vấn trước khi… vậy đấy… Được rồi, ngược lại, trong vòng mười lăm phút tiếp sau đó, sở đã nhận được cú điện thoại từ sứ quán Hàn Quốc hỏi lý do chúng ta quan tâm tới Korean Vanguard. Họ muốn nói chuyện với Mickey, nhưng vì anh ấy vắng mặt, tôi là người đã trả lời điện thoại. Tôi nói là chúng ta tìm thấy xác một chiếc mô tô bốn bánh bị đánh cắp và chúng ta đang tìm kiếm danh tính chủ sở hữu. Theo tôi nghĩ, họ sẽ không tin câu chuyện này lâu đâu.
Mặc kệ đi, tìm được mối liên hệ với Park Kim Lee là đủ với chúng ta rồi.
Chúng ta cũng có được một thông tin khác nữa về những mảnh kính vỡ mà Oyun đã lấy về từ chiếc mô tô tại khu trại: kiểm tra nhanh sơ bộ cho phép khẳng định chúng có nguồn gốc từ cùng chiếc đèn pha với mảnh vỡ mà ông tìm thấy trên bàn đạp cái xe đạp ba bánh của cô bé. Solongo đang hỏi mối liên hệ bên Đức của chị ấy để có xác nhận, nhưng việc này có nguy cơ sẽ hơi lâu. Dù sao đi nữa, kết quả phân tích khoa học ở chỗ chúng ta đã dứt khoát rồi: một trong những mảnh vỡ tìm thấy trên chiếc xe đạp ba bánh khớp hoàn hảo với một mảnh tìm thấy ở khu trại.
Đây quả là một tin tốt đấy, Billy. Chúng ta không chỉ có mối liên hệ giữa Park Kim Lee với chiếc mô tô, mà giờ chúng ta còn có cả mối liên hệ giữa chiếc mô tô và vụ tai nạn. Trừ phi chứng minh được tay Hàn Quốc không phải là kẻ lái xe, nếu không, chính hắn là kẻ đã đâm chết cô bé. Hơn nữa, Oyun đã tim thấy một bức ảnh của hắn ngồi trên chiếc mô tô. Lần này chúng ta tóm được kẻ sát nhân rồi. Làm khá lắm, chàng trai!
Đợi đã, đợi đã, còn một chuyện nữa!
Tôi tưởng là cậu chỉ có hai tin vui thôi chứ nhỉ?
Vâng, nhưng đăng ký xe và cái đèn pha, với tôi cả hai đều liên quan tới chiếc mô tô, Vì thế cùng là một chuyện. Đó mới chỉ là tin vui thứ nhất.
Vậy nói ngay cho tôi biết tin còn lại đi!
Tốt hơn là hãy cho tôi biết ông đang ở đâu, tôi sẽ qua đón ông. Đây là thứ ông nhất thiết phải nhìn tận mắt!