• 6,903

Chương 1501: Cuối cùng cũng đợi được anh!


Ông ta thầm thở dài, cam chịu số phận nói:
Tôi không biết, nhưng một anh em của tôi biết.
Nhiếp Nhiên nghe xong khóe miệng khẽ cong lên, lúc này mới lấy dao ra.


Hợp tác như vậy không phải tốt hơn rồi sao?
Tảng đá trong lòng Lão Tam Tử lập tức được đặt xuống.


Dẫn tôi đi tìm ông ta.
Nhiếp Nhiên ghi lại con dao vào thắt lưng, sau đó ra lệnh.

Lão Tam Tử cúi đầu tắt tivi đi, lại khóa cửa hàng lại, dẫn Nhiếp Nhiên đi đến một con phố vô cùng náo nhiệt.

Con phố đó cô rất quen thuộc, chính là ổ lưu manh nổi tiếng - phố Thiên Đẩu.

Nhiếp Nhiên vẫn giữ vẻ mặt bình thường đi theo Lão Tam Tử đến cuối phố.

Càng đến gần, tiếng huyên náo trong quán rượu kia càng lớn, Lão Tam Tử quen đường quen lối đi vào một quán rượu trong đó.

Cửa vừa đẩy ra, âm nhạc đã ầm ầm vang lên bên tai.

Bên trong có rất nhiều người, nam nữ trẻ tuổi thỏa thích nhảy nhót theo âm nhạc trong sàn nhảy.

Nhiếp Nhiên không để ý, cô luôn đi sau Lão Tam Tử, một bước không rời tiến vào trong quán rượu.

Trong ánh sáng mờ mờ, Lão Tam Tử từng muốn cắt đuôi Nhiếp Nhiên, nhưng phát hiện người kia giống như keo dính chuột, không thể nào đá đi được.

Nhiếp Nhiên nhìn ra ý đồ của ông ta, ba bước gộp làm hai tiến lên, chụp lấy vai ông ta.

Tay cô khẽ dùng sức ám thị, Lão Tam Tử ngẩng đầu lên nhìn, thấy nụ cười như có như không cảnh cáo của cô, cuối cùng vẫn ỉu xìu, dẫn đường tử tế.

Khó khăn lắm hai người mới chen qua được đám người đến quầy bar, một người đàn ông ngồi ở chỗ đó đang uống rượu nhìn thấy Lão Tam Tử, lập tức túm lấy ông ta, cười nói:
Lão Tam Tử, ông lại tới rồi à? Hôm kia còn chưa đủ say sao?
Nói rồi, mấy người xung quanh quen biết Lão Tam Tử đều cười ầm lên.

Bây giờ Lão Tam Tử đến mạng còn khó giữ, đầu có tâm trạng nói những thứ này với đám người đó, ông ta không nhịn được vung tay,
Lượn lượn lượn, qua bên kia chơi đi.
Người đàn ông kia ở một tiếng,
Một ngày không gặp mà tính tình Lão Tam Tử của chúng ta đã gắt gỏng hơn rồi, có phải lần trước uống chưa phục không?
Nói xong hắn kéo Lão Tam Tử tới, nói với người phục vụ pha rượu:
Nào nào nào, cho ba chai rượu, hôm nay tôi nhất định phải hạ gục Lão Tam Tử.

Không được, không được, hôm nay không được.
Lão Tam Tử không ngừng giãy giụa, tiếc rằng đối phương uống say nên sức vô cùng lớn, không chịu buông tay ra,
Cái gì mà hôm nay không được, đâu phải là phụ nữ, còn có mấy ngày đặc biệt đó à?
Hắn vừa dứt lời, đám người xung quanh lại cười ầm lên.


Thật sự không được, hôm nay tôi tới không phải để chơi, tôi tới tìm Thạch Tử, cậu ta đâu?
Ông ta vừa nói vừa không ngừng nhìn Nhiếp Nhiên ở sau lưng.

Chỉ sợ mình lề mề khiến cô không vui, đến lúc đó rút dao ra với mình.


Có lẽ là đang vui vẻ ở cái nhà vệ sinh nào đó.
Người đàn ông kia trả lời xong, theo tầm mắt Lão Tam Tử nhìn sang, mới phát hiện ra sự tồn tại của Nhiếp Nhiên,
Ô! Đây là ai thế, nhìn mặt lạ lắm, mới tới hả, có biết quy củ ở nơi này không? Muốn lẫn lộn ở chỗ này thì phải kính mấy anh em mỗi người một chai rượu, gọi mỗi người một tiếng đại ca mới được.
Nhiếp Nhiên đang định đi theo Lão Tam Tử đến nhà vệ sinh thì bị chặn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.