• 6,910

Chương 1749: Là anh? - tất cả đều là trò lừa bịp


Hoắc Chử còn chưa hiểu cấu của Đạt Khôn có ý gì, chỉ cảm thấy một chỗ trên người lạnh toát, trợn to hai mắt nhìn Đạt Khôn trước mặt.

M8à Đạt Khôn vừa tránh đi vẫn muốn bắn Hoắc Chử thêm một phát súng nữa.
Đoàng!
Hoắc Chử vừa mới bò dậy định chạy, cơ thể chấn động, sau đó cả người lăn xuống đất, không có phản ứng gì nữa.
Thuộc hạ của Hoắc Chử vốn đã bị cảnh sát bắn gần hết rồi, bây giờ A Lạc chết, cả đám như ruồi mất đầu.
Bọn chúng vừa phải sống mái với cảnh sát, vừa phải lo lắng liệu người của Đạt Khôn có bắn chết mình không.
Thuộc hạ của Đạt Khôn nhìn tình thế xung quanh, đã không quan tâm được gì khác, đỡ Đạt Khôn chạy ra ngoài,
Lão đại, mau đi thôi, các anh em sắp không cản được nữa rồi, còn không đi sẽ không kịp đâu?

Mau yểm hộ, chúng ta xông ra!
Đạt Khôn mất đi một cơ hội bắn chết Hoắc Chử, bị mấy người kéo chạy lên cái thuyền trên bến.
Hắn quay đầu lại thấy Hoắc Chử vẫn còn ngã dưới đất, trong lòng cứ cảm thấy bất an, vì vậy nhân lúc hỗn loạn, từ phía xa lại bắn Hoắc Chử một phát nữa.
Bởi vì lúc nãy ngay khi hắn bắn Hoắc Chử, không biết từ đâu xuấ3t hiện một viên đạn bắn vào cái rương sắt đối diện kia, làm hắn vì tránh né mà bắn lệch, khiến phát súng kia chỉ bắn vào phổi Hoắc Chử chứ kh9ông bắn vào
tim.
Đạt Khôn chẳng thèm đáp lời mà quay người lại bắn thẳng vào giữa trán A Lạc.
A Lạc ngã phịch xuống đất, tắt thở tại chỗ.
Vì thế, bọn chúng nhanh chóng kẻ chết người chạy dưới thể tiến công của cảnh sát.
Một đám thi nhau nhảy xuống nước trốn chạy.

Mẹ kiếp!
Đạt Khôn chửi thề, lại giơ tay lên.
Nhưng lúc hắn đang muốn giơ tay lên bắn thêm một phát6 súng thì A Lạc ở phía xa hét lên,
Anh đang làm gì thế?
Lúc nhìn thấy A Lạc, đáy mắt Hoắc Chử lóe lên vẻ khao khát, hắn cố gắng muốn giãy g5iụa cầu cứu.
Cảnh sát đứng ở bên bờ nã một loạt súng vào bọn chúng.

Mau, lái thuyền qua đây!
Mấy cảnh sát khác lái thuyền đã chuẩn bị từ trước qua đó, phân nhóm ra đuổi theo.

Shit!
Người ẩn nấp ở chỗ nào đó thấy Hoắc Chử nằm im bất động, không nhịn được nghiến răng khẽ chửi một tiếng.
Đạt Khôn đang chạy thục mạng thấy Hoắc Chử như đã chết rồi, lúc này mới dẫn một đám người chạy nhanh lên thuyền, lái rời khỏi bến.
Không còn những lá chắn này, thuộc hạ của Đạt Khôn tự nhiên lộ ra trước hỏa lực của cảnh sát.
Chỉ một lúc, cảnh sát đã dần dần bao vây nơi này.
Thuyền đi xa, tiếng súng cũng càng lúc càng xa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.