• 7,086

Chương 1788: Lật lọng, cố ý nâng giá?


Phó lão đại lập tức tỉnh táo, sau khi nhìn thấy ánh mắt Hoắc Hoành, hắn trở nên lúng túng,
Khụ khụ khụ...

chuyện đó.8..
Hoắc Hoành sẽ lo cho mấy trăm anh em bọn chúng, giải quyết được vấn đề ấm no của bọn chúng, tiền còn lại đều có thể để ra.
Nếu như tính như vậy, bọn chúng dựa vào kho vũ khí đạn dược này là cả đời không cần lo ăn mặc.
Hắn nói xong, sau đó c3ảm thấy không đúng, dựng chân mày lên,
Nhị thiếu, cậu đúng là không thật thà! Sao có thể lừa tôi như vậy?

Thật ra thì tiề9n mua quần áo...
cũng không phải là không thể...
Phó lão đại nghe thấy anh đồng ý với mình, lúc này vẻ mặt mới dãn 6ra đôi chút.
chuyện đó thật ra là...
thật ra cũng là vô tình gặp phải, vô tình thôi...

Gã bên cạnh thì rất sốt ruột, đang muốn kéo áo Phó lão đại thì thấy Nhiếp Nhiên quét mắt qua khiến gã ngẩn ra tại chỗ, quên cả đi ngăn cản Phó lão đại.
Đợi đến khi gã hoàn hồn lại, nhớ ra đây là địa bàn của bọn chúng, sao phải sợ một cô gái, thì Phó lão đại và Hoắc Hoành đã thỏa thuận xong rồi.
Hắn càng nghĩ càng thấy mừng trong lòng, đắm chìm trong phấn khởi không thoát ra được.
Hoắc Hoành thấy vẻ mặt hắn thì biết là thành công rồi, nhưng vẫn lạnh mặt, trầm giọng nói:
Phó lão đại, đây là nhượng bộ lớn nhất của tôi rồi.
Phó lão đại lập tức hoàn hồn lại, vội vàng nói:
Được! Vậy cứ quyết định thể đi!
Hắn vội vàng hô lên, sợ bỏ lỡ cơ hội lần này, nâng ly muốn uống cạn rượu với anh.
Còn đồ mọi người cướp được là của mọi người, tôi không quan tâm, được chứ?
Hoắc Hoành không hề nhắc đến 10% kia, chỉ là nói cho bọn chúng tiền chi tiêu hằng ngày, Phó lão đại suy nghĩ một lát, nhìn người bên cạnh,
Chuyện này.
Dễ thấy lần này Phó lão đại đột nhiên có suy nghĩ muốn 10% kia là do người bên cạnh bày mưu tính kể cho hắn.
Hoắc Hoành lập tức chặn đứng trao đổi giữa Phó lão đại và tên kia,
Phó lão đại, kho vũ khí đạn dược này sẽ không xây dựng mãi, thế nào cũng có lúc kết thúc, thời gian tiếp theo mọi người chỉ cần tìm người trông coi là được, sẽ không ảnh hưởng mọi người làm bá vương trên biển.
Anh nghĩ mà xem, chi tiêu cuộc sống hằng ngày do tôi lo, mọi người có 30% kho vũ khí đạn dược cùng với thu nhập trên biển, sẽ là bao nhiêu tiền.
Phó lão đại lập tức hướng sự chú ý lên Hoắc Hoành.
Cẩn thận suy nghĩ, hắn lại cảm thấy đây hình như là một khoản thu nhập vô cùng khả quan.

Phó lão đại dẫn dắt các anh em làm việc cho Hoắc thị, Hoắc Hoành tôi ghi nhớ trong lòng.
Thế n5ày đi, sau này chỉ cần kho vũ khí đạn dược còn, năm nào tôi cũng sẽ gửi cho các anh một khoản, bảo đảm chi tiêu hằng ngày cho mọi người.
Gã đành ỉu xìu đứng im ở đó.

Nhiếp Nhiên nhếch mép cười, hài lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.