Chương 1824: Quyến luyến - rời đi hai tuần
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 660 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Hoắc Hoành đè cô lên sofa, ngậm lấy môi cô, tay đã không quy củ trượt đến eo cô, nửa quỳ trên sofa chen vào giữa hai chân cô, dùng đầu g8ối húc hắc ám thị.
Sau khi cảm nhận được đáy mắt anh thẫm lại, sắc mặt Nhiếp Nhiên lập tức hơi thay đổi, cô vỗ nhẹ lên vai anh,3
Anh điên rồi à? Ở đây hả?
Ngộ nhỡ Hoắc Khải Lãng hay là bất cứ ai đẩy cửa ra thì xong đời.
Ý em không phả5i thế!
Cô đấm anh, bày tỏ kháng nghị.
Không phải mà còn kẹp anh chặt như vậy.
Hoắc Hoành cố ý dùng sức ôm lấy cô, để cho thân thể bọn họ càng dán chặt vào nhau.
Không có gì, nếu như không đủ thì nói với cô, cô làm thêm cho.
Cô Lâm nói.
Nhiếp Nhiên nhướng mày, không hiểu tự dưng bà ta cảm tính như vậy là sao, chỉ cong khóe môi lên cười, tỏ ý đã biết.
Hoắc Hoành bị bất ngờ, vồ hụt, giận đến ngứa răng.
Cửa nhanh chóng được mở ra, cô Lâm vừa nhìn thấy Nhiếp Nhiên thì lập tức cười nói:
Hai phần này một phần là của cô Diệp, một phần là của Nhị thiếu.
Nhiếp Nhiên khẽ mỉm cười thân thiện với bà ta, đồng thời vô cùng chân thành nói:
Cảm ơn.
Làm cho cô Lâm sợ hãi.
Hoắc Hoành thở phào một hơi.
Anh đang định đuổi bà ta đi thì đã nghe thấy Nhiếp Nhiên gân cổ lên đáp,
Được, tôi tới ngay!
Sau đó, cô nhanh như con thỏ chuồn khỏi tay anh.
Còn công việc nguy hiểm này nên để cho con trai làm.
Vì vậy, khi nhìn thấy nụ cười của cô, trong lòng bà ta lại sinh ra mấy phần thương tiếc.
Vẻ mặt hai người thay đổi, Nhiếp Nhiên giãy nhẹ nói:
Có người tới!
Lúc này, Hoắc Hoành không còn tâm tình trêu đùa nữa, anh lập tức cẩn thận thả Nhiếp Nhiên xuống.
Nhị thiếu, lão gia bảo tôi làm ít đồ ăn đêm cho cậu và cô Diệp.
Ngoài cửa vang lên tiếng của cô Lâm giúp việc.
Sau đó cô đóng cửa lại, để khay đồ ăn lên bàn.
Hoắc Hoành nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài xa dần thì lập tức lại muốn nhào tới.
Hoắc Hoành liền dừng động tác lại9, Nhiếp Nhiên tưởng là anh vẫn còn lý trí, mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng còn chưa thở xong, Hoắc Hoành đã bế cô lên khỏi sofa,
6Vậy thì đến phòng em.
Nhiếp Nhiên kinh hãi, theo bản năng kẹp chặt hai chân vào eo anh, đề phòng bị ngã xuống.
Hoắc nhị thiếu tưởng là lúc này được như ý, đắc ý ôm cô đi vào phòng.
Nhưng mới quay người đi được mấy bước đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng gần.
Từ khi cô Diệp này vào nhà họ Hoắc làm vệ sĩ bên cạnh Nhị thiếu, nhìn không quá cao ngạo lạnh lùng, cũng rất hiền lành, nhưng cô Lâm là người từng trải, cứ mơ hồ cảm thấy cô gái này không phải là người dễ chung sống.
Ở trong lòng cô Lâm luôn cho rằng cô gái nhỏ như Nhiếp Nhiên nên tuần tự đi học đi làm lấy chồng sinh con mới đúng.
Nhiếp Nhiên thật sự cạn lời.
Cho xin đi, cô kẹp anh là theo phản xạ, chẳng lẽ chờ anh buông tay để mình ngã xuống à?! Hoắc Hoành thấy cô giận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không làm gì được mình thì bật cười.
Nhưng Nhiếp Nhiên đã có phòng bị đâu có dễ để anh thành công như vậy, cô nhanh nhẹn xoay người, lướt qua Hoắc Hoành, đồng thời chạy tới cửa phòng tắm.
Em đi tắm đây, Nhị thiểu ngoan ngoãn ăn khuya đi.
Nhiếp Nhiên cười đắc ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.