• 6,903

Chương 1825: Quyến luyến - rời đi hai tuần


Sau đó cô đóng sầm cửa lại.

Để đề phòng bất trắc, cô còn khóa trái cửa từ bên trong, phòng anh giống như phòng sói8.
Khó khăn lắm mới nghe thấy tiếng nước chảy bên trong dừng lại, Hoắc Hoành chờ cơ hội đứng ở c6ửa chuẩn bị đánh lén.
Kết quả...
Nhiếp Nhiên không nói gì, cố gắng dùng sức muốn thoát ra khỏi ngực anh.
Đáng chết! Nếu không phải tại đôi dép kia, làm sao cô có thể dễ dàng bị anh bắt lấy như vậy? Xong rồi xong rồi, lần này thật sự là chủ động dâng tới cửa rồi.
Hoắc Hoành vốn đã sớm cảnh giác.
Anh nhanh nhẹn tránh thoát, lại còn chớp thời cơ kẹp chặt luôn chân cô lại.
Thật ra, lúc trước khi cô Lâm đến, trong người anh còn ham muốn cháy bỏng, nhưng trong lúc chờ Nhiếp Nhiên tắm, cảm xúc kia đã vơi đi khá nhiều.
Anh không còn suy nghĩ kia nữa.
Dù sao cô đi theo mình vất vả lâu như vậy, chẳng được ăn uống nghỉ ngơi tử tế, cả người gầy xọp đi, hơn nữa lúc đi thuyền cô còn say sóng.
Nghĩ đến những nỗi khổ cô phải chịu này, anh đâu còn tâm tư gì.
Anh vội vàng xuất chiêu miễn cưỡng ứng phó với cô.
Lúc này Nhiếp Nhiên vẫn đi dép dùng trong nhà tắm, giẫm lên sàn hơi trơn trượt.
Nhiếp Nhiên dùng sức vùng vẫy mấy cái, cuối cùng cũng từ bỏ hy vọng, dựa vào ngực anh thở hổn hển.
Dáng vẻ ngoan ngoãn này của cô thật sự rất đáng yêu.
Lúc Nhiếp Nhiên lau tóc đi ra ngoài phòng tắm, vừa cảm nhận được sự khác5 thường sau lưng, cô theo phản xạ, giơ sống bàn tay bổ tới, chém thẳng vào cổ đối phương.
Hoắc Hoành vốn muốn trộm sắc, không ngờ suýt nữa mất cả mạng.
Anh đang chuẩn bị buông cô ra thì đột nhiên ngực truyền đến một cơn đau nhói khiến anh hít sâu một hơi, đồng thời buông tay ra.
Nhiếp Nhiên lập tức lui về phía sau mấy bước.
Hoắc Hoành nhân lúc cô phải phân tán lực, nhanh tay lẹ mắt túm cổ tay, kéo cổ vào lòng.

Anh!
Nhiếp Nhiên thấy tay mình bị giữ chặt thì muốn nhấc chân đạp anh.

Đồ xấu tính này, đá hỏng rồi, em không sợ nửa đời sau sống cô quạnh à?
Hoắc Hoành cắn nhẹ mũi cô như trừng phạt.
Vừa rồi may mà anh né nhanh, nếu không bây giờ chắc anh đang quỳ dưới đất lăn qua lăn lại mất.
Mặt Hoắc Hoành lập tức xạ xuống.
Không cho ăn thịt, phải sống thế nào đây! Anh liều mạng nhịn đến lúc c3ô đủ tuổi, kết quả chỉ được ăn một bữa, thật sự quá bi thảm! Hoắc nhị thiểu ấm ức ngồi trên ghế sofa, ôm gối, nhìn đồ ăn 9trên bàn nguội dần.
Hóa ra đâu có phải là Nhiếp Nhiên từ bỏ ý định, mà là chờ lúc Hoắc Hoành lơ là để cắn anh một cái, ép anh buông tay ra.

Hoắc Hoành che ngực, nhìn cô đã cách xa mình rồi nhướng mày cười đắc ý, anh mới biết mình bị lừa rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.