Chương 1857: Anh cần em - đừng xem thường em!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 648 chữ
- 2022-02-10 09:29:30
Cuối cùng đến khi ăn xong, xe cũng lái đến nơi.
Anh dẫn em đến bến tàu làm gì?
Nhiếp Nhiên nhận ra ngay đây là nơi hồi đó Ho8ắc Hoành giết chết Hoắc Mân.
Hoắc Hoành sợ nhiệt độ trong ngoài xe chênh lệch quá lớn, cô sẽ bị lạnh nên khoác u phục lên v6ai cô, ôm cô đi vào bên trong.
Lúc đi đến bên ngoài một nhà kho trong đó, Hoắc Hoành tiến lên dùng chìa khóa mở cửa, mời cô đ5i vào.
Mỗi bước đi, tiếng vọng trống trải đều vang lên rõ ràng.
Chỉ dựa vào tiếng vang này, Nhiếp Nhiên cũng có thể khẳng định cái nhà kho dưới đất này tuyệt đối lớn hơn cái nhà kho bình thường bên ngoài, rất có thể lối đi của hai nhà kho thông với nhau, hợp lại thành một.
Quả nhiên, khi cô đi xuống, Hoắc Hoành bật tất cả đèn lên, đã thấy ngay một cái nhà kho còn lớn gấp hai lần cái nhà kho bên ngoài.
Bên trong chất từng thùng gỗ lớn và một số cáirương bọc da tinh xảo.
Bật một ngọn đèn nhỏ ở bên trong lên, thấy bên trong để đủ thứ đồ lộn xộn.
Cái nhà kho này bề ngoài chỉ là để đồ linh tinh, phần lớn thời gian là không mở ra, trừ khi là sắp có vũ khí đạn dược tới, phía dưới cần người tiếp ứng vận chuyển thì mới sang bên này.
Hoắc Hoành vừa nói vừa mở cửa lối đi ngầm ở nơi sâu nhất ra.
Hoắc Hoành kéo tay cô đi tới chính giữa nhà kho, không đầu không đuôi bắt đầu nói với cô,
Nhà kho này cùng với nhà kho bên cạnh nhìn qua là để hàng hóa bình thường, nhưng trên thực tế...
Anh nói đến đây, dùng chân đạp đạp mặt đất, sau đó tiếp tục nói:
Phía dưới này là nơi chuyên đề vũ khí đạn dược.
Nhiếp Nhiên cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân mình, kho vũ khí đạn dược? Cô liếc nhìn một vòng xung quanh, cuối cùng dừng lại trên một cái thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa,
Đây là lối đi?
Hoắc Hoành gật đầu cười,
Không sai, nhưng cái này chỉ có thể vận chuyển hàng, không thể đi được.
Lối đi là ở nhà kho nhỏ bên cạnh.
Đúng thế, em thật thông minh
Hoắc Hoành cưng chiều khen ngợi cô, rồi đưa cho cô một cái đèn pin.
Hai người một trước một sau đi xuống dưới.
Hoắc Hoành ngồi ở ghế lái nói với bảo vệ rồi lái xe thẳng vào trong.
Vào đến bên trong, 3anh tắt máy, tháo dây an toàn ra, nói với cô:
Đến rồi, xuống xe đi, anh dẫn em đi xem hai nhà kho.
Xem nhà kho? Mặc dù không hiểu n9hưng cô vẫn xuống xe theo anh.
Đi, anh đưa em qua đó xem.
Nói rồi anh lại kéo tay cô đi ra khỏi nhà kho, đến cái nhà kho nhỏ không bắt mắt ở bên cạnh.
Anh lại mở cửa nhà kho ra, dẫn cô vào.
Cái nhà kho đó rất lớn, bên trong xếp từng hàng rương gỗ ngay ngắn, nhìn qua không có gì khác nhà kho bình thường.
Anh đưa em đến đây làm gì?
Nhiếp Nhiên nghi ngờ hỏi.
Nhiếp Nhiên khom người nhìn xuống phía dưới, phía dưới tối om không thấy gì cả.
Nói cách khác một khi mở cánh cửa này ra thì đồng nghĩa với việc sắp có vũ khí đạn dược tới, đúng không?
Cô ngẩng đầu lên hỏi.
Nhiếp Nhiên nghe Hoắc Hoành giới thiệu, tiện tay mở một cái rương ra, thấy đặt trên lớp nhung tơ ở trong là một khẩu súng ánh lên ánh sáng màu bạc dưới ánh sáng.
Đó là một khẩu súng lục.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.