Chương 1921: Cứu người - xông pha một mình
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 700 chữ
- 2022-02-19 08:20:03
Nhưng rất nhanh, ông ta đã ý thức được biểu hiện quá khích của mình, vì vậy ho nhẹ mấy cái rồi cười khan,
Chuyện đó...
trong ph8òng khám bệnh của tôi...
chật kín người rồi, đi đến đó cũng không có chỗ nào để phẫu thuật cả.
Nhiếp Nhiên khẽ híp mắt lại, lậ3t qua lật lại con dao găm trên đầu ngón tay, tạo thành từng luồng ánh sáng lạnh lẽo,
Ông chắc chắn là chật kín người rồi chứ?
Lão Tam9 Tử thấy cô làm như vậy lập tức sợ hãi, ý tứ nhắc nhở,
Lão Chu, chuyện mạng người anh đừng có đùa.
Tôi...
Ông cái gì?
Giọng nói lạnh lùng của Nhiếp Nhiên cùng với con dao sáng loáng quơ qua quơ lại trước mặt kia khiến bác sĩ Chu không chống cự nổi áp lực đó, thở dài nói:
Haiz...
Không phải tôi muốn không đưa mọi người đến đó, mà là hai ngày trước có mấy người thật sự quá nguy hiểm đến đó, ai cũng mang theo súng, ngay cả tôi cũng không vào được! Làm cho tôi đã mấy ngày không mở cửa được rồi!
Nếu không phải vì liên tục nhiều ngày không mở cửa làm ăn được gì như vậy, sao ông ta có thể đồng ý nửa đêm đi khám bệnh chứ? Lão Tam Tử kinh ngạc hỏi:
Tôi nói này lão Chu, đang yên đang lành sao anh lại chọc đến những người đó thế?
Bác sĩ Chu kia vốn đang đắm chìm trong bị thương của mình, nghe thấy ông ta nói như vậy, lập tức nóng nảy,
Sao tôi có thể chọc đến kiểu người như vậy được! Là tự bọn chúng tìm tới nơi!
Nhớ lại chuyện ngày đó, ông ta lại thấy sợ hãi trong lòng.
tôi..
Chu bác sĩ 6cũng hơi hoảng loạn.
Mặc dù ông ta mở phòng khám bệnh tư nhân, cũng từng chữa trị cho bọn cường đạo trộm cướp, nhưng dù sao ông5 ta cũng chỉ là một bác sĩ, trừ cầm dao phẫu thuật ra, căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng nào.
Ông ta thấy Nhiếp Nhiên cầm dao trong tay từng bước ép tới gần ông ta, vẻ mặt trở nên hốt hoảng, ngay cả lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Có điều sau đó mới biết hóa ra bọn chúng không phải là cướp, mà chỉ bảo ông ta cứu người.
Lúc ông ta thấy người đàn ông kia, trong lòng cũng giật thót.
Cả người hắn chảy máu, ngay cả mặt cũng bị vết máu dính be bét.
Cứu sống anh ấy, nếu không chúng tôi sẽ lập tức giết chết ông!
Lúc ấy, đám người kia không hề khách khí uy hiếp ép ông ta như vậy.
Ông ta chỉ có thể lập tức mặc áo vô trùng vào bắt đầu phẫu thuật.
Ông ta nhanh chóng phát hiện ra người đàn ông kia bị đạn bắn xuyên qua phổi, mà trên người cũng có rất nhiều vết trầy xước do đạn cùng với vết dao không đếm xuể.
Hôm đó ông ta tan làm hơi muộn, vì làm phục hồi sau phẫu thuật cho một bệnh nhân, cho nên đến tận khi trời tối mới xong.
Ai ngờ vừa lúc ông ta đang thu dọn lại những việc cuối cùng, đám người kia lại đột nhiên lao vào.
Ông ta chưa kịp hô lên, những người đó đã mỗi người cầm một khẩu súng nhắm vào ông ta, ông ta còn tưởng là cướp, bị dọa ngã sững sờ trên ghế, hai tay giơ lên trên đầu.
Vết dao nghiêm trọng nhất là chém vào ngực, từ xương quai xanh xuyên đến phần cuối xương sườn, nhát dao đó hoàn toàn không thua gì vết thủng do đạn bắn.
Có thể sống dưới tình hình đó, nói thật khi đó người làm bác sĩ như ông ta cũng không thể không bội phục ý chí sống sót của người đàn ông kia.
Sau tổng cộng 48 tiếng phẫu thuật, cuối cùng ông ta cũng miễn cưỡng kéo người đàn ông đó từ ranh giới cái chết về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.