Chương 2113: Là thầy cứu cô ta - tôi nợ em ấy
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 528 chữ
- 2022-02-19 10:13:28
Thiên Dạ có vấn đề về tâm lý? Làm sao có thể?! Nhiếp Nhiên còn chưa lên tiếng, An Viễn Đạo đã rủ rỉ nói tiếp.
Tôi gặp Thiên Dạ trong 8một lần hỗ trợ cảnh sát địa phương phá án ở chợ đen.
Khi đó, Thiên Dạ mới khoảng mười tuổi, có mấy gã đàn ông đang muốn cưỡng hiếp em3 ấy.
Lúc tôi định xông lên cứu thì ai ngờ tốc độ của em ấy còn nhanh hơn tôi, trực tiếp quật ngã đám người kia.
Lúc ấy tôi ngạc nhi9ên lắm, một cô bé đánh thắng ba bốn người đàn ông.
Tôi nghĩ đó có thể là do cha mẹ em ấy dạy.
Thế nhưng không ngờ, vừa đánh n6hau xong em ấy đã đi vào sản đấu boxing.
Nhiếp Nhiên không lên tiếng quấy rầy, yên lặng đứng ở đó nghe anh ta tiếp tục nói.
Cuối cùng, sau khi bị ngã không biết bao nhiêu lần, cuối cùng em ấy cũng thẳng.
Đến khi trận đấu kết thúc, em ấy cầm mấy tờ tiền mỏng kia rời khỏi chợ đen.
Nhưng, hình như tên đàn ông kia vẫn thấy chưa đủ, hắn còn dí đầu thuốc lá đang cháy vào người em ấy bắt em ấy tỉnh dậy.
Khi đó, tôi thật sự không chịu nổi nữa, nên đã xông đến đánh nhau với hắn.
Vậy mà Thiên Dạ lại đi giúp ba mình đối phó với tôi.
Khi đó tôi cũng không biết vì sao mình lại đi theo em ấy nữa.
Tôi cho là em ấy sẽ đến bệnh viện trước, nhưng không ngờ em ấy lại đi thẳng về nhà và còn bị ba em ấy đánh cho một trận tơi bời, chỉ vì em ấy kiểm được quá ít tiền, không đủ cho hắn đánh bạc.
Cô nói xem có buồn cười không? Nhưng buồn cười nhất không phải là cái này, mà là rõ ràng em ấy có thể đánh trả nhưng lại để mặc cho hắn ra tay.
Sau trận đòn roi dã man đó, Thiên Dạ đã ngất đi.
Vì tò mò nên tôi cũng đi vào theo thì thấy em ấy đeo găng tay và bộ bảo vệ răng rồi tiến lên5 sàn đấu.
Đến bây giờ tôi vẫn nhớ người đàn ông đánh với em ấy cao thể nào, giống như đạp một cái là có thể giẫm chết em ấy.
Nhưng em ấy đối mặt với hiểm nguy lại chẳng sợ hãi, vẫn quần nhau với đối phương.
Dù nhiều lần bị đối phương quật mạnh ngã xuống sàn, em ấy vẫn không chịu thua mà bò dậy.
Lúc này An Viễn Đạo đã hoàn toàn rơi vào trong câu chuyện cũ kia.
Tôi thật sự không hiểu tại sao em ấy phải làm như vậy? Cho tới sau này ba em ấy bị người đánh bạc chém chết, tôi thấy em ấy đáng thương không có nơi nương tựa, nên đã xin đơn vị đưa em ấy về.
Kết quả, lúc đi đón em ấy, thấy em ấy quỳ trước mộ ba mẹ mình vừa khóc vừa cười, giống như một kẻ điên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.