• 6,903

Chương 2248: Có cách rồi!


tôi cũng không biết tôi vừa nói cái gì.
Nói thật, anh ta cũng rất tò mò rốt cuộc mình nói cái gì mà nữ binh này lại cho rằng bên trong8 lời mình nói có cách.

Đội trưởng Lưu thấy anh ta không nghĩ ra thì cũng uy hiếp,
Nếu cậu không nói, tôi sẽ đánh cậu thật đấy3.
Nói rồi anh ta giơ nắm đấm lên, giả vờ đánh thật.
Nếu như không phải thì là cái gì?
Nhiếp Nhiên lạnh lùng nhìn anh ta,
Nếu lúc đó tôi nghe rõ thì cũng sẽ không tới hỏi anh.


Hóa ra cô không nghe rõ à?
Nam binh tên Hầu Tử thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại làm tất cả mọi người tập trung ánh mắt lên người anh ta.
Nam binh kia cạn lời nhìn về phía đội trưởng Lưu, lặng lẽ nói trong lòng:9 Đội trưởng, anh tự vả mình còn cam tâm tình nguyện như vậy, ổn sao?
À đúng rồi! Hầu Tử nói hoàn cảnh bên trong đảo rất xấu.
Đúng lú6c này, một nam binh bên cạnh vội vàng nói.
Nhiếp Nhiên quả quyết lắc đầu,
Không đúng, không phải câu này.
Nam binh kia cau m5ày lại,
Không thể nào, là câu này mà.
Mấy câu nói này làm sao có thể thay đổi kế hoạch tác chiến được?
Có thể, nó có thể thay đổi rất lớn đến kế hoạch tác chiến.
Lúc này, Nhiếp Nhiên khẽ cười, những mảnh vụn mơ mơ hồ hồ trong đầu sau câu nói đã từng lên hòn đảo khác kia từ từ gom lại thành một điểm khả nghi mấu chốt nhất.
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lý Tông Dũng,
Tiểu đoàn trưởng, tôi nghĩ, chúng ta phải hủy bỏ kế hoạch tấn công này rồi.
Lý Tông Dũng nhìn nụ cười tự tin đã có dự tính của Nhiếp Nhiên, đáy mắt lập tức sáng lên,
Có phải cô nghĩ ra cái gì rồi không?

Đúng, tôi nghĩ ra rồi!
Nhiếp Nhiên cười gật đầu rồi bước nhanh vào bên trong phòng họp.
Hầu Tử tự biết mình nói sai, lập tức ho nhẹ mấy tiếng rồi bổ sung:
Để tôi nghĩ lại xem, nghĩ lại xem...
Anh ta cúi thấp đầu, lại khổ sở suy nghĩ:
Tôi nói...
cô mạnh hơn chúng tôi, ít nhất dám nhận nhiệm vụ này.
Nhiếp Nhiên không hề bị lời khen này ảnh hưởng:
Đội trưởng Lưu của các anh thích nịnh bợ, tôi không thích.
Đội trưởng Lưu lập tức kháng nghị,
Nhiếp Nhiên!

Một câu nữa đi.
Nhiếp Nhiên giống như không nghe thấy, tiếp tục giục,
Thứ tôi muốn nghe không phải là lời khen của anh.

Không phải khen cô...
Hầu Tử cau mày lại, vắt óc suy nghĩ rất lâu, cuối cùng lắc đầu,
Vậy tôi thật sự không nghĩ ra.

Không phải là câu chưa lên đảo chính chứ?
Một nam binh ở bên trái Hầu Tử lúc này lại nói một câu.
Anh ta vừa mới nói ra đã bị người bên phải phản bác,
Tại sao có thể là câu này được, chuyện chưa lên đảo chính không phải là kẻ ngu cũng biết à!

Nhưng Hầu Tử chỉ nói tổng cộng ba câu.
Hầu Tử gật đầu:
Đúng vậy, tôi nói tổng cộng ba câu.
Một câu là khen cô mạnh hơn chúng tôi, một câu là hoàn cảnh ở khu vực này rất xấu, câu cuối cùng chính là nói chúng ta chưa lên đảo chính, nhưng đã lên một hòn đảo khác.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.