• 7,086

Chương 2284: Tập kích


Anh ta cũng biết Nhiếp Nhiên làm như vậy là vì suy nghĩ cho đại cuộc.

Nhưng...
Nhiếp Nhiên sợ nửa đường đám người kia lại xảy ra vấn đề gì nên tự cô đi giải quyết thì hơn.
Trên đường đi, tốc độ của cô luôn rất nhanh.

Bởi vì có ý thức tập thể mới không hành động theo kế hoạch tập thể: Câu này sao lại kỳ cục thế hả?
Đội trưởng Lưu cau mày lại, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

Không có gì kỳ cục cả, ý thức tập thể của cô ấy chính là vừa không để mình làm trở ngại đến chúng ta, cũng không để cho chúng ta gây trở ngại cho cô ấy.
Lúc này, đội trưởng Vu ở bên cạnh giải thích một câu.
Đến khi Nhiếp Nhiên rời đi, đội trưởng Vu cũng lập tức lên tiếng:
Mọi người theo tổ đã chia, lập tức hành động.

Rõ!
Mọi người nhẹ giọng đáp, sau đó tiến vào lối đi, dựa theo hướng Nhiếp Nhiên nói, nhanh chóng đi về phía mình được chỉ định.
Ở trong bóng tối, Nhiếp Nhiên qua lại nhanh nhẹn như một con cáo.
anh ta cứ cảm thấy cô làm như vậy là quá quyết đoán.

Chúng ta là một đội, cô không thể tự tiện rời đi.
Nhưng Nhiếp Nhiên không hề bị dao động bởi lời nói của đội trưởng Lưu, cô bình tĩnh nói:
T3ôi có ý thức tập thể mới không đi cùng các anh, tôi không quen hành động chung với người khác, nếu như đến lúc đó gây ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy 9đó không còn là ý thức tập thể nữa, mà là các anh sẽ thành người chôn cùng với tôi.
Cô nói xong liền bước vào trong.

Đúng rồi!
Cô đột nhiê6n nghĩ đến điều gì đó, quay người lại nói với đội trưởng Vụ và đội trưởng Lưu:
Các anh phải chú ý, trong những địa lao này có thể sẽ có tù nhân, phả5i cố gắng không để bọn chúng lên tiếng, nếu không đánh động đến đám cướp biển kia là xong đời!
Dứt lời, cô đi vào trong, hoàn toàn biến mất trong bóng tối.
Đội trưởng Vụ nhìn theo hướng cô đã biến mất, khẽ cau mày lại.
Nữ binh này không chịu bỏ ra sự tín nhiệm, nhưng lại yêu cầu người khác tin cô có thể một mình lo liệu được mọi chuyện, đúng là bá đạo.
Quyết định của Nhiếp Nhiên thật ra giống như chiếm núi làm vua, phân chia khu vực.
Trong khu vực của cô do cô toàn quyền phụ trách, không cần những người khác nhúng tay vào.
Thật ra cô không quen thuộc con đường này, chỉ từng nghe Phó lão đại nói cách của rất gần, nhưng đường lại khó đi.
Hơn nữa, nơi này còn nhốt rất nhiều cướp biển phạm lỗi, cho nên cũng không phải là một lựa chọn tốt để đi lại.
Có điều càng đi, cô lại càng cảm thấy bất thường.

Tại sao bên trong lại yên tĩnh như vậy? Không hề có chút hơi thở nào? Hồi đầu rõ ràng Phó lão đại đã nói với cô là nơi này nhốt rất nhiều cướp biển.

Tại sao vào lúc này lại không có một tên nào cả? Trong nháy mắt đó, cô đột nhiên có một cảm giác rất quen thuộc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.