• 7,086

Chương 2368: Chúng ta chắc chắn sẽ không rời xa nhau


Nguyên nhân là...


Xét thấy trong kế hoạch tấn công lần này, chúng ta xuất hiện rất nhiều điểm chưa ổn, vì thế cấp trên quyế8t định sẽ tiến hành một đợt huấn luyện ngắn ở trên đảo, mọi người lên tinh thần hết đi.

Sau khi kết thúc, Tôn Hạo đã vô cùng thảm hại.
Các anh em lớp 1 trêu đùa ầm xong chạy đi hết, lúc Tôn Hạo đang định tóm lấy một người thì lại vừa vặn gặp Kiều Duy.
Tôn Hạo nghiến răng nghiến lợi nói:
Nghỉ cái gì mà nghỉ, sau khi nhìn thấy đám người Quân khu 9 mà cậu vẫn còn muốn nghỉ à? Có cần thể diện không hả! Mau đi phấn đấu đi! Thanh niên!


Cũng đúng, muốn đạt được độ cao như bọn họ thì cũng chỉ có thể liều mạng thôi.
Một nam binh gật đầu.
Mới đi được mấy bước, sau lưng đã truyền tới giọng Thi Sảnh,
Em nói mà, dây thần kinh của Tôn Hạo thô giống Hà Giai Ngọc, làm sao có thể biết nói lời như vậy.
Hóa ra là anh xúi bậy.
Thi Sảnh khẽ trừng anh ta, sau đó đột nhiên hỏi:
Nếu Nhiếp Nhiên vào Quân khu 9, chúng ta sẽ mỗi người một ngả thật sao?

Kiều Duy cười nói:
Đương nhiên là không, anh nói những lời đó chỉ là cho Nghiêm Hoài Vũ nghe thôi.

Thử chút thôi, dù sao có còn hơn không.
Kiều Duy nói.
Thi Sảnh nhướng mày lên cười,
Nghiêm Hoài Vũ có anh em như anh đúng là may mắn.

Chẳng lẽ Hà Giai Ngọc có chị em như em là không may mắn à? Anh nghĩ, cho dù tất cả mọi người rời bỏ cô ấy thì em cũng sẽ không.
Nhân thời gian nghỉ ngơi, cộng thêm xung quanh không có ai, Kiều Duy véo má cô ta một cái.
Thật ra không phải là những nam binh này không muốn huấn luyện, binh lính vào được đơn vị dự bị sao có thể không có lý tưởng được? Nhất là sau khi nhìn thấy những binh lính Quân khu 9 kia, sự chênh lệch đó khiến bọn họ càng hiểu được mình kém ở chỗ nào.
Họ chỉ phàn nàn một chút mà thôi.
Nghe tiếng hộ cuối cùng của SĨ qua3n huấn luyện Quý, tất cả binh lính lập tức lớn tiếng trả lời:
Rõ!


Giải tán.


Liều mạng?
Tôn Hạo hừ một tiếng:
Người ta đã sớm không màng đến mạng sống rồi! Nếu không có thể vào Quân khu 9 à? Các cậu ấy, chẳng trách không có bản lĩnh vào Quân khu 9, cảnh giới hoàn toàn khác nhau, đúng gỗ mục không thể khác được!

Anh ta mắng cho những năm binh kia một trận.
Đợi đến khi tất cả các sĩ quan huấn9 luyện đều đi rồi, các binh lính đứng đó mới thả lỏng một chút.

Lại còn phải ở đây thêm một thời gian nữa, tôi hơi nhớ cơm6 đơn vị rồi.


Này, thằng nhóc nhà cậu nhìn thấy binh lính Quân khu 9 rồi bắt đầu xem thường chúng tôi, có phải ngứa da rồi không hả?
Nam binh kia vung tay lên, hộ:
Các anh em, lên cho tôi!

Bốn năm nam binh lập tức tiến lên muốn bắt Tôn Hạo, cười đùa ầm ĩ.
Những lời đó quanh ca quanh co, giống như tụng kinh, mãi mà anh ta mới thuộc được, nhưng anh ta lại không hiểu nổi một câu.
Kiều Duy nở nụ cười thần bí,
Đương nhiên là nói cho những người không nhìn thấu kia nghe rồi.


Chuyện này thì em đồng ý, nhưng anh chắc chắn nói thế là có thể hủy bỏ chấp niệm của anh ta à?
Tình cảm của Nghiêm Hoài Vũ với Nhiếp Nhiên sau thế nào, tất cả bọn họ đều biết.
Nếu dùng mấy lời đó có thể đánh thức anh ta thể thì còn gọi gì là yêu nữa.
Anh ta lập tức gọi Kiều Duy lại.

Này, cậu vẫn chưa nói cho tôi biết là cậu bảo tôi nói những lời chính tôi cũng không hiểu này làm gì.
Cái gì mà xa với gần, cái gì mà những thứ trải qua sẽ giống như rào cản, những lời này rốt cuộc là nói cho ai nghe thế?

Lúc tiễn Nhiếp Nhiên đi, Kiều Duy lén kéo anh ta sang bên cạnh dặn dò anh ta đến lúc đó tìm một cơ hội thích hợp nói những lời này.
Nam binh kia vừa mới phàn nàn đã bị Tôn Hạo ở bên cạnh đạp cho một cái,
Xem xem cái đức hạnh của cậu kìa, bâ5y giờ cậu nên nghĩ là tiếp theo chúng ta phải đối mặt với huấn luyện gì thì hơn.


Nhưng khó khăn lắm chuyện kho vũ khí đạn dược mới kết thúc, vậy mà chưa được nghỉ ngơi đã lại phải huấn luyện, tôi mệt lắm rồi!

Đúng vậy, chẳng được nghỉ ngơi đã bắt đầu huấn luyện.

Vừa mới qua ải sinh tử xong.
Cả nhóm người ai oán kêu lên.
Tôn Hạo không hiểu hỏi:
Vậy sao cậu không nói thẳng?


Cậu nói có hiệu quả tốt hơn tôi.
Tôn Hạo mơ hồ gãi đầu,
Hiệu quả gì?
Đương nhiên Kiều Duy sẽ không nói cho anh ta biết, chỉ vỗ vai anh ta một cái:
Không có gì, tóm lại chuyện ngày hôm nay cảm ơn cậu.
Nói xong, anh ta không để ý đến Tôn Hạo vẫn lơ mơ đứng đó nữa mà rời đi.
Thi Sảnh vuốt cằm, quan sát anh ta,
Tại sao em quên anh lâu như vậy mà chưa bao giờ biết anh biết nói lời sến súa thế nhỉ?

Kiều Duy cùng khóe miệng lên,
Anh còn biết nói lời sến hơn cơ.

Dù đến cuối chúng ta đều chia xa, mỗi người đi đến một mục tiêu khác nhau, nhưng những chuyện chúng ta đã từng trải qua cùng nhau vĩnh viễn sẽ không phai mờ.
Mặc dù Nhiếp Nhiên là người lạnh lùng, nhưng trí nhớ của cô ấy lại rất tốt.

Tại sao anh phải bảo Tôn Hạo nói những lời này?

Lúc đối mặt với Thi Sảnh, đương nhiên Kiều Duy sẽ không nói dối, anh ta nói thẳng:
Còn không phải là vì muốn tốt cho Nghiêm Hoài Vũ sao? Em cũng nhìn thấy sự cố chấp của cậu ấy với Nhiếp Nhiên rồi đấy, nhưng Nhiếp Nhiên đầu phải là người cậu ấy có thể có được, anh cũng không muốn cậu ấy lãng phí tình cảm quá mức thôi.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.