Chương 2369: Tôi nghiêm túc muốn vào quân khu 9!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 969 chữ
- 2022-02-19 04:35:21
Cho nên tên Lý Vọng đáng ghét đó chui vào ngồi ngay bên cạnh Nhiếp Nhiên.
Nhóc con, Tiểu đoàn trưởng Lý nói cô bị ốm nằm liền bảy ngày,8 thật ra là giả, đúng không?
Anh ta vừa lên tiếng đã ném ra một câu hỏi vô cùng sắc bén.
Nhiếp Nhiên vì tránh nói chuyện với bọn họ nê3n đã có ý kéo vành mũ xuống, che nửa gương mặt lại, đồng thời trốn ở trong góc nhắm mắt nghỉ ngơi.
Không phải anh ta do ông trời phải vào Quân khu 9 để làm cây tầu hài đấy chứ? Với chỉ số thông minh này, trừ khi là ông trời mở cửa sau cho anh ta, nếu không làm sao anh ta có thể vào được đơn vị tinh anh như vậy?
Tâm trạng Nhiếp Nhiên vốn đang không tốt, nghe anh ta nói thế lập tức đỡ hơn hẳn.
Cô làm ra vẻ nghiêm túc gật đầu,
Ừm, anh thật thông minh, hiếm khi thấy chỉ số thông minh của anh cao thế này.
Lý Vọng thấy mình đã đoán đúng thật thì càng đắc ý hơn,
Đương nhiên rồi, còn không nhìn xem tôi là ai.
Anh ta được khen mà mặt mày vui vẻ, giống như trẻ con lấy được phiếu bé ngoan.
Nhiếp Nhiên nói với anh ta mấy câu nữa rồi đuổi anh ta đi,
Vậy người thông minh mau sang bên cạnh chơi đi, đừng quấy rầy tôi nữa.
Nhưng Lý Vọng vẫn chưa từ bỏ ý định, cứ muốn quấn lấy cô,
Đừng mà, nói chuyện tiếp đi.
Đường còn dài lầm, chúng ta nói chuyện thì cũng coi như có bạn có bè! Cô nói xem ba cô đối xử với cô như thế rồi mà cô còn không nỡ bỏ ông ta, cô hiểu thuận thật đấy.
Lý Vọng làm ra vẻ suy nghĩ.
Qua một lúc lâu, anh ta mới nói,
Tôi cảm thấy, bình thường con gái mà nhốt mình ở trong phòng không ăn không uống, về cơ bản đều là vì đàn ông.
Cho nên có chắc là...
Kết quả vẫn không tránh được cái tên9 này.
Mâu nói đi, có phải là giả không? Tôi nói cho cô biết, cô đừng có giả vờ ngủ nữa, khả năng diễn xuất của cô không lừa được tôi đ6âu, mâu nói đi.
Lý Vọng hóng hớt lải nhải bên cạnh cô.
Nhiếp Nhiên bực mình, giơ tay đẩy vành mũ lên, nghiêng đầu nhìn về phía anh ta,5 hỏi ngược lại:
Vậy anh cảm thấy sự thật là gì?
Nhiếp Nhiên nghe thấy anh ta nói thế thì khẽ híp mắt lại, chờ câu nói tiếp theo của anh ta.
Lý Vọng thấy cô nhìn chằm chằm mình, cho là mình đã đoán đúng, vì thế đắc ý kết luận:
Cô không nỡ rời xa ba cô!
Phụt!
Tiếng Lý Vọng vang lên sau lưng,
Nhóc con, nhớ lời mình nói nhé, tôi ở Quân khu 9 đợi cô.
Nhiếp Nhiên dừng bước lại, cong môi lên cười với anh ta,
Yên tâm, tôi sẽ không để anh đợi quá lâu đâu.
Còn nữa...
Có quay sang nói với đội trưởng Vụ đang ngồi ở cạnh cửa khoang,
Tôi rất nghiêm túc muốn vào Quân khu 9.
Lý Vọng được cô nhắc, lập tức nói:
Đúng rồi, không phải cô nói muốn vào Quân khu 9 à? Nói thật nhé nhóc con, bây giờ cô bái sư vẫn còn kịp đấy, thầy đây có thể dạy cô mấy chiếu, chứ lát nữa cô xuống máy bay rồi sẽ không còn kịp nữa đâu.
Nhiếp Nhiên im lặng mấy giây, sau đó nói với anh ta:
Còn chưa bị ngược đủ? Vẫn muốn tiếp tục à?
Lý Vọng hít một hơi thật sâu,
Cô! Sau này cô đừng hối hận!
Yên tâm, cho dù hối hận tôi cũng không nói với anh.
Nhiếp Nhiên lại kéo vành mũ xuống, dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Lý Vọng cau mày lại, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.
Ông ấy là ba tôi, dĩ nhiên tôi phải hiếu thuận với ông ấy rồi.
Nhiếp Nhiên dựa vào ghế, miễn cưỡng trả lời một câu.
Lý Vọng không hiểu hỏi:
Nhưng ông ta đánh cô, cô bị tát mà không khó chịu à? Hơn nữa còn không chỉ một lần!
Nhiếp Nhiên bất lực nhìn anh ta,
Anh là đàn ông, hóng hớt thế này anh cảm thấy ổn không?
Rất ổn, với cả tôi đầu gọi là hóng hớt, tôi đây là quan tâm chiến hữu.
Lý Vọng vênh mặt lên, không có chút tự giác nào quấn lấy cô.
Nhiếp Nhiên tốt bụng nhắc nhở một câu,
Tôi vẫn chưa phải là chiến hữu của anh, cho nên tạm thời anh không cần quan tâm tôi đâu.
Tất cả các binh lính Quân khu 9 lập tức nhìn vào góc kia.
Lúc này Nhiếp Nhiên đã đội lại mũ, thản nhiên đi tới cửa máy bay.
Cảm ơn.
Khoảng nửa tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân thượng của một tòa nhà bên ngoài đơn vị Quân khu 9.
Bởi vì bên trong Quân khu 9 vô cùng nghiêm ngặt, không phải là người Quân khu 9 thì không được đi vào, cho nên cũng chỉ có thể hạ cánh xuống chỗ này thôi.
Đến rồi.
Máy bay trực thăng vừa hạ cánh, đội trưởng Vụ đã nói với Nhiếp Nhiên,
Anh mất cố chấp mà kiên định của cô khiến đội trưởng Vụ ngẩn ra mấy giây.
Lúc anh ta vẫn chưa hoàn hồn lại, Nhiếp Nhiên đã nhảy xuống máy bay, nhanh chóng đẩy cửa trên sân thượng ra, hoàn toàn biến mất phía sau cánh cửa kia.
Cô đi không quay đầu lại như vậy khiến Lý Vọng ở trong máy bay trực thăng càng cau mày chặt hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.