• 6,911

Chương 2418: Lấy một địch sáu, lợi hại!


Chỉ qua mấy giây, cô đã phát hiện ra chỗ Cửu Miêu ngồi.

Cô ta ngồi ở góc trong cùng, cả bàn chỉ có một mình cô ta, không có người thứ h8ai.

Chúng tôi không quấy rầy cô nữa, thật ra thì chúng tôi chỉ hóng hớt hỏi chút thôi.

Đúng vậy đúng vậy, chỉ tùy tiện hỏi thế thôi, không quấy rầy cô ăn cơm nữa.
Nhiếp Nhiên thấy đám người kia ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi liền nhìn Dương Thụ một cái.
Hình như trong hơn nửa năm qua, anh ta không chỉ tiến bộ về thế năng mà năng lực cũng tiến bộ không ít.
Nhiếp Nhiên vừa ăn vừa hỏi:
Hôm nay anh ăn nhiều thế?
Dương Thụ hiểm khi cười nói,
Buổi sáng cường độ huấn luyện lớn nên ăn ngon miệng.
Nhiếp Nhiên uống một ngụm canh:
Liều mạng huấn luyện thể này, xem ra anh đã nghĩ xong nên đi đâu rồi nhỉ, có thể nói một chút không?
Tuy nói bình thường cô không chú ý nhiều đến Dương Thụ, nhưng không có nghĩa là cô không quan tâm đến anh ta.
Từ sau khi Lâm Hoài chết, tính tình Dương Thụ đã thay đổi rất nhiều.
Nữ binh kích động nói:
Cô ấy rất lợi hại! Cô không biết đâu, hôm qua Cửu Miêu cùng tham gia huấn luyện với chún9g tôi, cô ấy đánh đối kháng rất lợi hại, liên tiếp đánh ngã sáu người chúng tôi.
Không phải cô chung sống với cô ấy một khoảng thời gi6an sao, nên tôi muốn hỏi cô có biết cô ấy từ đơn vị nào đến không?
Đáy mắt những người đó mang theo sự sùng bái.
Có lẽ tính cách đơn độc lạnh nhạt của cô ta khiến mọi người không dám đến gần.

Cô ta làm sao?
Cô nhìn bóng lưng Cửu Miêu3 đang ăn cơm rồi hỏi.
Cô và Dương Thụ không có quan hệ huyết thống, cô cũng chẳng phải bác sĩ tâm lý, không thể ở bên anh ta 24/24 giờ để khai thông cho anh ta được, những gì có thể làm cô đều đã làm rồi, tương lai của anh ta cô cũng chẳng bảo đảm được, chỉ có thể hy vọng anh ta đi lên con đường mình thích, vong linh của Lâm Hoài sẽ được an ủi.
Dương Thu ăn một miếng cơm, thản nhiên trả lời,
Ừ, tôi muốn đến Quân khu 9.
Nhiếp Nhiên cau mày hỏi,
Anh muốn đi đâu?

Quân khu 9.
Dương Thu nhắc lại.
Đương nhiên Nhiếp Nhiên sẽ không nói cho bọn họ biết Cửu Miêu là một vệ sĩ có thân phận thật thì không rõ, cô chỉ có thể giả ngu nói:
Tôi không biết, hôm đó tôi cũng so tài với cô ta chút thôi, không nói chuyện gì nhiều.
Dễ thấy là cô không muốn nói thêm về Cửu Miêu nữa.
Lúc này Dương Thụ lạnh nhạt hỏi:
Còn năm phút nữa, có thể để cho cô ấy yên ổn ăn cơm không?
Đám người kia ngẩn ra, vẻ mặt thoáng ngượng ngùng.
Ố, cô mới rời đi hai5 ngày, Cửu Miêu đã lấy một địch sát nhanh chóng thu phục đám người này, còn hơn cô hồi đầu nữa.
Nhưng cũng đúng thôi, đám người này đều là lính mũi nhọn được chọn từ các đội tân binh ra, bình thường là chiến hữu, nhưng lúc huấn luyện không ai chịu phục ai, lúc này gặp phải một lính mũi nhọn trong mũi nhọn, dĩ nhiên là bái phục rồi.
Trong con người của Nhiếp Nhiên lóe lên một tia sáng lạnh lẽo,
Anh đang đùa với tôi à?

Không, tôi muốn đến Quân khu 9 thật.

Vậy đội thủy quân lục chiến thì sao?
Dương Thụ buông đũa xuống, bình tĩnh nói:
Tôi chưa bao giờ nói tôi muốn đến đội thủy quân lục chiến.
Nhiếp Nhiên nghẹn họng.

Cô luôn nói đội thủy quân lục chiến thích hợp với anh ta, hơn nữa còn nghĩ cách cho anh ta lộ mặt trước đội thủy quân lục chiến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.