• 6,911

Chương 2419: Cô ấy tỉnh rồi?!


Thực ra, khoảng thời gian cô cứu Cửu Miêu xong rồi trở lại đơn vị không hề lười biếng, nhưng Quý Chính Hổ vẫn không có ý bỏ qua8 cho cô.


Còn hai tiếng nữa.
Anh ta đứng ở dưới bóng cây, nói với Nhiếp Nhiên đang đu trên xà đơn.

Lúc này tấ3t cả mọi người đều ngồi ở trong sân huấn luyện nghỉ ngơi.

Không sao thì tốt, không sao thì tốt.

Chị Nhiên, chị dọa chết em mất.
Nhiếp Nhiên nhìn Lý Kiêu đứng ở sau lưng mọi người, khoanh tay nói đùa:
Lớp trưởng, tôi bảo cậu chiếu cố học sinh mới, nhưng cậu lại chạy đến bệnh viện, thế là không thích hợp đầu nhé.
Từ sau khi Cổ Lâm rời khỏi lớp 6, vị trí lớp trưởng đã giao cho Lý Kiêu.
Vì vậy Nhiếp Nhiên mới lấy cái danh hiệu này ra trêu đùa.
Nhưng Lý Kiêu không có phản ứng gì, cô đi từ phía sau đến trước mặt Nhiếp Nhiên.
Họ còn chưa tới phòng ăn đã thấy mấy người vội vàng đi tới.
Đó chính là đám người Hà Giai Ngọc đã biến mất một ngày.
Họ vốn định trở lại trả phép, đồng thời báo cáo với Quý Chính Hổ, ai ngờ lại thấy Nhiếp Nhiên đang đứng dưới ánh đèn đường..
Hà Giai Ngọc khó tin nói:
Chị Nhiên? Sao chị đã về rồi?!

Sao thế, muốn tôi ở bên ngoài cả đời không trở lại à?
Nhiếp Nhiên dừng bước.
Hà Giai Ngọc chạy lên đầu tiên, kích động nói:
Chị về, em vui còn không kịp nữa là.

Tình hình sức khỏe của cô thế nào rồi?
Kiều Duy hỏi.

Đúng vậy, đúng vậy, sức khỏe thế nào? Bác sĩ nói thế nào rồi?

Cô có sao không? Mọi thứ ổn cả chứ?

Không có vấn đề gì chứ?
Nhiếp Nhiên cong môi lên,
Nếu như có vấn đề, bác sĩ sẽ không để tôi trở lại đây đâu.
Mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cả buổi chiều, Nhiếp Nhiên gần như đều đu trên xà đơn không 9xuống, lúc được xuống, hai cánh tay cô vô cùng đau nhức, ngón tay bị gió lạnh thổi quá lâu nên nhất thời không thể duỗi thẳng 6ra được.

Cô có sao không?
Diệp Tuệ Văn đi tới, thấy cô đang chật vật vận động làm giãn mười ngón tay, cau mày lại,
5Sĩ quan huấn luyện Quý ác quá, bắt cô đu ở trên xà cả chiều không tha.

Không sao, huấn luyện vốn là như thế.
Một tháng trước buổi sát hạch mùa hè, cô thường xuyên bị Quý Chính Hổ bắt xoay người trên xà đơn, đã sớm quen rồi.
Bây giờ tất cả hy vọng đều đặt hết lên kỳ sát hạch mùa đông, dĩ nhiên Quý Chính Hỗ phải liều mạng gấp rút huấn luyện cho cô rối.
Dưới ánh đèn đường, Nhiếp Nhiên nhìn kĩ mới thấy Lý Kiêu khẽ cau mày, hình như gặp vấn đề gì đó.
Lý Kiêu không mở miệng thì thôi, vừa lên tiếng đã khiến nụ cười trên khóe miệng Nhiếp Nhiên lập tức tắt ngấm.

Cổ Lâm tỉnh rồi.
Giọng nói trong trẻo như thường lệ của Lý Kiêu vang lên.
Diệp Tuệ Văn thấy cô không hề than phiền nên không nói nữa.
Hai người đi theo đội ngũ tới phòng ăn.
Đầu mùa đông trời tối rất nhanh, vừa mới đến giờ cơm mà đã sẩm tối rồi.
Nhiếp Nhiên giống như bị điểm huyệt, đứng ngây ra tại chỗ.

Hà Giai Ngọc tiến lên nắm tay Nhiếp Nhiên, kích động nói:
Đúng đúng đúng, chị Nhiên vẫn chưa biết à, Cổ Lâm tỉnh rồi! Hôm nay bọn em đi thăm cậu ấy!


Vừa rồi bọn họ quên mất chuyện quan trọng nhất này.


Từ lúc nào thế?
Tuy kinh ngạc nhưng Nhiếp Nhiên vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại.

Hà Giai Ngọc trả lời:
Hình như là một khoảng thời gian trước rồi, sáng sớm hôm nay bọn em nhận được tin tức, đi thăm cậu ấy thì phát hiện cậu ấy đã có thể xuống đất đi lại.
Có thể xuống đất đi lại? Vậy thì tức là cô ấy đã tỉnh được một khoảng thời gian rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.