Chương 2758: Anh ta ở đâu?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 626 chữ
- 2022-02-26 03:03:49
Phương Lượng đỡ trán, nói với Uông Tư Minh:
Cậu xem đi, tôi đã nói là trừ huấn luyện ra, cô ấy thật sự không quan tâm cái gì khác m8à.
Nhiếp Nhiên bực mình:
Có gì thì nói luôn đi, nếu như hai người chưa nghĩ xong thì đừng lãng phí thời gian của em nữa.
Nói rồi3 cố định đi.
Uông Tự Minh và Phương Lượng vội tiến lên nói:
Thật ra chúng tôi muốn nói với em là gần đây trong đơn vị có m9ột số lời đồn liên quan đến em, nói em...
Nhưng cô cũng hiểu bọn họ nói đúng, Dương Thụ hoàn toàn không cần phải quan tâm đến Tô Bách, bởi vì chuyện này không liên quan đến anh ta.
Là vì cô nên anh ta mới ra tay đánh người.
có sở thích tình trộm...
Lúc nói đến hai từ kia, bọn họ vẫn hơi ngập ngừng, còn 6liếc sắc mặt Nhiếp Nhiên, sợ cô nổi giận.
Không ngờ Nhiếp Nhiên không có một chút phản ứng nào, còn hỏi:
Rồi sao nữa?
.
Thấy thái độ và tâm trạng của cô vẫn tốt, bọn họ mới yên tâm, tiếp tục nói:
Vốn dĩ ban đầu chúng tôi cũng không coi là thật, cho là ai đó rảnh rỗi nên nói đùa, sau đó chuyện này càng lúc càng lớn, còn nói em thích nhìn nam binh đi vệ sinh, tâm lý biến thái...
Không kịp?
Ai tin? Hai người này đều từng là lính mũi nhọn của lớp 1, lại huấn luyện nhiều năm trong đội thủy quân lục chiến, có thể không áp chế được một binh lính đang trong thời gian huấn luyện à?
Nghĩ cô ngu chắc?
Chắc chắn hai người này cũng muốn dạy dỗ Tô Bách nên mới mặc cho Dương Thụ đánh, không ngờ lại ầm ĩ lớn chuyện thôi.
Sau đó Dương Thụ và chúng tôi vô tình nghe thấy người khác nói là do Tô Bách đồn ra nên định đi hỏi cậu ta.
Vốn chỉ muốn hỏi cậu ta tại sao phải làm như vậy, ai ngờ Tổ Bách nói đây là sự thật, còn nói em từng nhìn cậu ta đi vệ sinh, Dương Thụ tức giận lao lên đánh, chúng tôi cũng không kịp...
Nhìn hai người rõ ràng lớn hơn mình nhưng bây giờ lại lúng túng trước mặt mình, cô cảm thấy rất buồn cười, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng:
Ý hai người là anh ta ra tay giúp em, em nên đi giúp anh ta đúng không?
Dĩ nhiên không phải thể rồi, đâu phải là em bảo cậu ta đánh, nhưng vì bảo vệ em nên có chết cậu ta cũng không chịu nói rõ với sĩ quan huấn luyện nguyên nhân đánh người, chạy cả một buổi chiều rồi, giờ mà còn chạy tiếp thì sẽ có chuyện mất.
Nhiếp Nhiên nhún vai:
Nhưng em biết rồi thì cũng không làm sao được, em không phải là sĩ quan huấn luyện, chỉ là một binh lính thôi.
Phương Lượng thở dài:
Nhưng Dương Thụ nghe lời em, nếu em nói một câu, có lẽ cậu ta sẽ không bướng bỉnh với sĩ quan huấn luyện, không cần chạy phạt nữa.
Lúc này Nhiếp Nhiên chỉ muốn nói với bọn họ là cho Dương Thụ chạy đến chết đi.
Cũng là vì cô nên anh ta mới sợ làm lớn chuyện, thà bị phạt chạy cũng phải nghiến răng chịu đựng.
Cuối cùng cô vẫn thỏa hiệp:
Anh ta đang ở đâu?
Phương Lượng và Uông Tư Minh vội trả lời:
Vẫn còn ở sân huấn luyện.
Nhiếp Nhiên gật đầu, đi ra khỏi phòng bắn tới sân huấn luyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.