Chương 3065: Nên trả cuối cùng cũng phải trả
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 663 chữ
- 2022-02-26 04:18:11
Anh ta nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên, tức giận mắng:
Cô thật là càn quấy! Bây giờ gây ra án mạng rồi, nếu để cho đội trưởng 8Dịch biết thì phải làm thế nào?! Cô có nghĩ cho anh ấy không? Anh ấy mới ra ngoài làm việc chưa được bao lâu, đến khi trở3 lại phải làm thế nào đây!
Nhắc tới Dịch Sùng Chiêu, Nhiếp Nhiên cũng vô cùng áy náy.
Đâu phải cô không biết Dịc9h Sùng Chiêu biết được chuyện này sẽ phản ứng thế nào.
Nhưng chuyện này cô nhất định phải nhận.
Mã Tường thấy sắc mặt cô khó coi nhưng tinh thần vẫn không tệ, lúc này mới thả lỏng:
Cậu không sao thì tốt, cậu không thể chịu kích thích quá lớn được, tôi đưa cậu về nghỉ ngơi.
Được.
Đám người vội vàng tới, lại vội vàng rời đi.
Không ngờ hai tiếng súng đột nhiên truyền từ sau núi đến lại khiến Nhiếp Nhiên vốn được mọi người hâm mộ sùng bái chớp mắt biến thành tù nhân.
Người đang đợi dưới núi thấy đám người kia đưa Nhiếp Nhiên khắp người toàn máu của Cửu Miêu đến thẳng phòng tối, tất cả đều xôn xao.
Không phải anh ta không biết Nhiếp Nhiên tự phụ ngang ngạnh, làm theo ý mình thế nào, nhưng giết người lung tung thế này...
đúng là vô cùng quá đáng! Uổng công đội trưởng Dịch thích cô! Xem ra anh ấy đã thích sai người rồi! Vu Thừa Chinh vốn sùng bái Dịch Sùng Chiêu, bây giờ thấy cô gái anh thích lại là một người như vậy, cho dù thông minh thế nào thì tùy ý giết người khác cũng đã chạm đến tranh giới đạo đức cuối cùng, anh ta vô cùng giận dữ nên thái độ đối với Nhiếp Nhiên cũng kém tới cực điểm.
Đưa cô ấy đi!
Anh ta tước khẩu súng trong tay Nhiếp Nhiên rồi ra lệnh cho hai binh lính sau lưng.
Nhiếp Nhiên cố đè nén sự chua xót trong lòng:
Chuyện đã xảy ra rồi, còn có cái gì mà nghĩ nữa.
Chuyện tôi làm, tôi nhận.
Cô!
Cửu Miêu đã chết, Lý Kiều có lẽ cũng sống dở chết dở, mà Cổ Lâm là nhân chứng duy nhất ở hiện trường, cùng với khẩu súng thiếu một viên đạn coi như vật chứng, cho dù Nhiếp Nhiên có một trăm cái miệng cũng không nói rõ được.
Cổ Lâm cúi đầu, cười lạnh.
Mã Tường quan tâm hỏi:
Cổ Lâm? Cậu có sao không?
Tôi không sao, tôi giật mình thôi.
Cổ Lâm giả vờ sợ hãi, cười yếu ớt với anh ta.
Hai người kia tiến lên, đưa mắt nhìn nhau.
Mấy ngày trước bọn họ còn kề vai chiến đấu với Nhiếp Nhiên, bây giờ phải bắt cô, chuyện này...
đúng là khó xử quá.
Nhiếp Nhiên nói với bọn họ:
Đi thôi.
Sau đó cô đi xuống núi trước.
Lúc đi ngang qua Cổ Lâm, cô thoáng dừng lại rồi rời đi, không quay đầu lại.
Cổ Lâm biết cô có ý gì.
Cô đang nói với mình, như cậu mong muốn.
Như cậu mong muốn...
Ha ha! Chuyện đến nước này, cho dù Nhiếp Nhiên muốn phủ nhận chắc cũng vô ích rồi.
Đây là cố6 nợ, cô phải trả mới được.
Hơn nữa món nợ này cô nên trả ở đơn vị dự bị rồi.
Hy vọng, Dịch Sùng Chiều có 5thể hiểu được.
Đang yên đang lành, Nhiếp Nhiên lại bắn chết hai nữ binh, đúng khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Ban đầu Nhiếp Nhiên cũng từng không cẩn thận ngộ sát một
người dân
, nhưng dù sao cũng là ngộ sát, hơn nữa sau đó đã xác nhận người kia không phải dân làng.
Nhưng bây giờ cô giết hai nữ binh, đây là sự thật.
Cho dù Tiểu đoàn trưởng biết chuyện này,muốn gỡ tội cho cô thì chỉ sợ cũng không làm được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.