Chương 3122: Người đàn ông này hơi đáng sợ
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 633 chữ
- 2022-02-27 08:49:19
Trì Tranh Bắc siết chặt tay cầm súng lại, cười lạnh:
Bây giờ Quân khu 9 muốn dọn dẹp biên giới, dù anh có thông minh thể nào, trừ khi nh8ả địa bàn ra, nếu không anh vĩnh viễn sẽ không yên.
Dư Xuyên là người thứ nhất, hắn là thứ hai, Mạc Thừa là thứ ba.
Chỉ là sớm 3muộn thôi.
Nhưng kết cục bị tiêu diệt sẽ không thay đổi.
Dư Xuyên quá ngu xuẩn đấy nhé?
Trì Tranh Bắc cau mày, không nói gì nữa.
Thì ra không chỉ một mình hắn ta cho rằng bên cạnh Dư Xuyên có nằm vùng, chỉ là hắn ta không phát hiện thôi.
Dư Xuyên tiếp xúc với ai, giao dịch với ai, hắn ta đều nắm rõ.
Đặc biệt là Hoắc Thị.
Hắn ta còn cài Cửu Miêu vào đó nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.
Từ đầu đến cuối hắn ta vẫn không tìm được người kia.
Vì thế hắn ta cho là có lẽ Dư Xuyên nhất thời không cảnh giác mới bị thế.
Kết quả bây giờ có người nói với hắn trước đó Dư Xuyên chết không phải bởi vì nhất thời không cảnh giác, mà là có nằm vùng thật.
Nhưng đến bây giờ Trì Tranh Bắc vẫn không hiểu, vẫn nghĩ sự tồn tại của mình khiến bọn họ sợ hãi.
Không thể nào, năm đó ba chúng ta ở đây, bọn họ kiêng dè nên mới không động thủ.
Không phải bọn họ không động thủ, bọn họ chỉ đang tìm thời gian động thủ thôi.
Mạc Thừa tốt bụng nhắc nhở.
Bởi vì kiêng dè mới phải tìm thời gian.
Mạc Thừa giễu cợt:
Không phải vì kiêng dè, là vì bọn họ biết chúng ta bất hòa, ba người sớm muộn sẽ tiêu diệt lẫn nhau, cho nên định dùng tổn thất nhỏ nhất để giành lấy lợi ích lớn nhất.
Hắn tựa vào ghế, ngẩng đầu nhìn nóc xe, u ám nói:
Khi đó Dư Xuyên bị phục kích dễ dàng, không phải anh cho rằng là vì...
Mạc Thừa hít sâu một hơi thuốc, nghịch cái bật lửa trong tay:
9Anh hiểu hơn tôi, tại sao còn rơi vào bước đường này?
Trì Tranh Bắc nhìn chằm chằm ngọn lửa chớp tắt màu lam trong tay hắn, vẻ mặt nặng6 nề:
Bởi vì trước đây tôi cũng giống anh.
Nên hối hận trước khi chết, định khuyên nhủ tối à?
Mạc Thừa cảm khái:
Đúng là người sắp c5hết nói chuyện lương thiện hơn.
Ánh mắt Trì Tranh Bắc thẫm lại, hắn ta mím môi thành một đường thẳng:
Tôi không phủ nhận tôi muốn tranh thủ vì mình.
Dù sao hai chúng ta mà kết hợp, Quân khu 9 sẽ kiêng dè.
Nhưng Mạc Thừa lại lắc đầu:
Sai, cho dù là hai chúng ta hay là ba, bọn họ cũng sẽ không kiêng dè.
Đối phương là Quân khu 9,là quân đội, có quốc gia làm hậu thuẫn kiên cường nhất, bọn họ sẽ không kiêng dè gì cả, ngoại trừ mạng người.
Hy sinh quá nhiều sẽ khiến bọn họ cảm thấy không đáng.
Vậy người kia là ai? Thấy hắn im lặng, Mạc Thừa cười:
Đừng nói với tôi anh nghĩ Dư Xuyên ngu xuẩn thật chứ? Nếu như anh nghĩ thế thì chỉ có thể thể hiện anh ngu thôi.
Vẻ mặt Trì Tranh Bắc lạnh lùng.
Nhưng Mạc Thừa không nhìn thấy, vẫn tiếp tục nói:
Nghĩ kỹ thì đúng là anh ngu thật, nếu không sao bây giờ sẽ thảm hại thế này, Quân khu 9 cho anh một viên kẹo là anh đã cắn câu.
Trì Tranh Bắc ngẩng phắt đầu lên:
Anh biết?
Nhìn anh là tôi đoán được rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.