Chương 3123: Không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 822 chữ
- 2022-02-27 08:49:19
Đáng tiếc, hắn ta biết quá muộn.
Mạc Thừa, anh đừng có ức hiếp người quá đáng, kéo đến lúc đó lưới rách cá chết.
Trì Tranh Bắc kinh hãi như8ng không dám thể hiện ra mặt.
Bởi vì hắn ta sợ biểu hiện càng nhanh sẽ chết càng nhanh.
May mà Mạc Thừa sớm có đề phòng, dễ dàng tránh được.
Tên thuộc hạ thở phào nhẹ nhõm, nổi giận mắng:
Mẹ nó, thằng chó này lại dám tập kích!
Hắn vừa dứt lời, bên chỗ Trì Tranh Bắc lại vang lên mấy tiếng súng.
Người của Mạc Thừa đâu phải để làm cảnh, bọn chúng cũng rút súng ra bắn về phía Trì Tranh Bắc.
Trọng điểm của Trì Tranh Bắc đều ở phía Đông Nam, căn bản không chú ý đến vùng Tây Bắc, vì vậy rất dễ bị Mạc Thừa và Nhiếp Nhiên tập kích thành công.
Hắn vốn định đi tiếp ứng Nhiếp Nhiên, lần này cô chỉ dẫn theo hai ba mươi người, hắn lo lắng quá ít, sợ gặp nguy hiểm, vậy mà nửa đường gặp được Trì Tranh Bắc đang chạy trốn.
Vì đề phòng chậm trễ nên hắn hành động rất nhanh, cũng rất lưu loát.
Chỉ có cố gắng chống đỡ, khiến đối phương kh3ông đoán ra, có lẽ hắn ta còn có một con đường sống.
Nhưng hắn ta quên mất Mạc Thừa không phải Dư Xuyên, không đi theo con đường bình thường9, sao lại bị vẻ mặt của hắn ta lừa được? Hơn nữa quan trọng nhất chính là Mạc Thừa đã nhìn thấu tất cả, cả chuyện hắn ta nhét người vào Quân khu 9 c6ũng nhìn ra được, sao lại không thấy rõ tình trạng của hắn ta bây giờ chứ? Mạc Thừa nói với Trì Tranh Bắc:
Tôi không giao anh ra, chỉ sợ cuối cùng 5tôi sẽ phải tự giao mình ra, anh nói xem lưới rách hay không còn có ý nghĩa gì nữa?
Vậy có nghĩa là không thể thương lượng nữa, đúng không?
Vẻ mặt Trì Tranh Bắc bắt đầu trở nên dữ tợn, Mạc Thừa còn chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy
đoàng
một tiếng.
Lão đại!
Gã lái xe quay phắt sang nhìn Mạc Thừa.
Nếu thật sự không được, hắn ta sẽ khiến Mạc Thừa thu hút vòng vây của Quân khu 9.
Cho dù chết, hắn ta cũng phải kéo theo một cái đệm lưng mới được! Xe nhanh chóng lao về phía trước.
Quả nhiên Mạc Thừa cũng bám theo.
Lần này mặc dù Mạc Thừa dẫn theo mười mấy chiếc xe, nhưng có mấy chiếc là giữ cho Nhiếp Nhiên, hơn nữa bọn chúng đánh cả đường đến đây, thật sự không còn bao nhiêu người.
Mà Trì Tranh Bắc biết mình có thể sẽ chết nên liều mạng muốn xông ra, nhất thời người của Mạc Thừa không bắt được Trì Tranh Bắc thật.
Trong đêm tối, hai bên không ngừng chém giết, tiếng súng dữ dội.
Hắn dựa theo cách của Nhiếp Nhiên bắn mấy phát vào lốp xe của Trì Tranh Bắc, bắn nát cả hai bánh xe phía sau.
Lúc này Trì Tranh Bắc đã ngồi vào ghế lái, xe chấn động do bị bắn trúng, hắn ta vội vàng đạp phanh xe để xe không bị lật nhào.
Đồng thời, hắn ta cũng bắn về phía xe của Mạc Thừa.
Đoàng! Đạn phá nát cửa kính, bay qua trước mặt Mạc Thừa.
Trì Tranh Bắc nhân cơ hội này lại nổ máy đổi hướng lao đi.
Hắn ta biết xe của Mạc Thừa bao vây toàn bộ người của hắn ta rồi, nếu đấu lại phần thắng của hắn ta sẽ không lớn, cho nên không bằng quay đầu cắt đuôi bọn chúng.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Thuộc hạ của Mạc Thừa bị người của Trì Tranh Bắc bắn trúng, gục trên ghế lái.
Lúc hắn ngã xuống, Mạc Thừa nhào lên ngay để ổn định xe, sau đó phanh gấp, đá tên thuộc hạ đã chết đó xuống, nhảy vào ghế lái đóng mạnh cửa xe lại, đạp chân ga hết cỡ.
Bốn bánh xe xoay tròn mấy vòng trong bùn rồi phóng ra ngoài như tên rời cung.
Bây giờ hắn đã chiếm hai phần ba địa bàn của Trì Tranh Bắc rồi.
Bởi vì Quân khu 9 chủ yếu bỏ qua phía Đông mà tiến vào từ phía Nam cho nên Mạc Thừa không vòng qua phía Nam, mà duy trì một khoảng cách với Quân khu 9, thâm nhập vào theo phía Tây.
Hắn ta nhìn xe của Mạc Thừa qua gương chiếu hậu, thỉnh thoảng thò đầu ra bắn về phía sau mấy phát.
Trong đêm tối, hắn ta không nhằm chuẩn được, chỉ bắn lung tung thôi.
Mạc Thừa biết Trì Tranh Bắc chó cùng rứt giậu rồi nên không vội, dù sao hắn cũng muốn đi tìm Nhiếp Nhiên, vì thế giữ đạn bám sát Trì Tranh Bắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.