• 6,911

Chương 3127: Anh ở trong đám người


Nhưng Nhiếp Nhiên lại như không biết sống chết, vẫn cười khiến người xung quanh lặng lẽ mặc niệm thay cô.

Dù có đặc biệt thế nào8 thì vào lúc lão đại nhà mình không vui cũng chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn thôi.

Mạc Thừa chỉ nói:
Tôi nhớ từ lúc được tôi t3hu nhận, cô không gọi tôi như vậy.

Anh muốn nghe tôi gọi anh là lão đại à?
Mạc Thừa nhướng mày, không phủ nhận.
Gió lạnh vẫn gào ghét.
Tiếng súng không ngừng vang lên.
Nhiếp Nhiên ngồi ở trong xe, không nói gì.
Dương Thụ ngẩn ra, thấy Mạc Thừa không nói gì, cũng chỉ đành lên xe.
Xe quay đầu chạy về phía Tây.
Đêm đã lui đi, ánh sáng màu bạc dần hiện lên ở đường chân trời.
Nhưng đường nét mơ hồ đó lại làm tim cô co thắt, khựng lại một giây.
Sau đó cô thản nhiên ngồi vào trong xe, cụp mắt, vẻ mặt như bình thường.
Mạc Thừa phân phở người bên ngoài:
Chúng mày chặn hậu.

Rõ.
Nhiếp Nhiên thò đầu ra nói với Dương Thụ:
Anh lên xe đi.


Để lần sau 9đi.
Mạc Thừa không truy cứu, dù sao hắn cũng tự tin có một ngày nào đó hắn sẽ khiến Nhiếp Nhiên ngoan ngoãn gọi mình như thế.
6
Lên xe.
Hắn ném lại một câu rồi lên xe.
Nhiếp Nhiên nhún vai, đi đến ghế phụ, vừa mở cửa xe, ngẩng đầu lên đã thấy mười mấy n5gười đi theo Trì Tranh Bắc đến chỗ bọn họ.
Cô nhìn chằm chằm một người trong đó.
Người kia mặc đồng phục tác chiến của Quân khu 9, tay cầm súng, động tác nhanh nhẹn mạnh mẽ.
Thật ra thì dưới tầm nhìn này, Nhiếp Nhiên chỉ có thể nhìn đại khái thôi.
Mạc Thừa nhìn qua gương chiếu hậu, lại liếc Nhiếp Nhiên:
Cô làm sao thế? Hình như có tâm sự gì à?
Nhiếp Nhiên day trán:
Không, tôi chỉ đang nghĩ tiếp theo nên làm thế nào thôi.

Trì Tranh Bắc đã ngã xuống rồi, cô còn muốn làm gì nữa?

Anh không cảm thấy đáng tiếc à? Dù sao hắn ta cũng không chết trong tay anh.
Trì Tranh Bắc cười:
Tôi và hắn ta chỉ là lập trường bất đồng, không phải kẻ thù kiếp trước gì, có bắn chết hay không không quan trọng, vả lại rơi vào tay Quân khu 9 có khác gì chết?

Cũng đúng.
Nhiếp Nhiên gật đầu tán thành.


Vừa nãy hình như cô cứ nhìn chằm chằm bên đó, cô nhìn ai mà say mê thế?
Mạc Thừa hỏi.

Nhiếp Nhiên thản nhiên trả lời:
Đếm số người xem chúng ta có thể xông ra không.
Mạc Thừa quay sang:
Cô coi thường người của tôi à?

Vậy chắc là anh đánh giá cao người của anh rồi.
Nhiếp Nhiên trả lời không khách khí.

Hình như Mạc Thừa đánh giá cao đám người kia thật, vừa lái đến khu vực an toàn, hắn đã dừng xe lại, định chờ đám người kia tới tập hợp với mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc trời đã hoàn toàn sáng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.