Chương 3143: Gặp được đồng loại
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 677 chữ
- 2022-02-27 08:49:19
Hắn liếc cô, hỏi:
Vậy tại sao không để cho hắn biết, để hắn đến giúp cô?
Tôi không nỡ làm khó anh ấy.
Mạc Thừa phì cười:
Làm khó? Hừ!8 Vậy thì chỉ có thể nói hắn không đủ yêu cô! Nếu như yêu cô sao lại là làm khó được?
Lúc nói lời này hắn siết chặt cái ly thủy tinh lại,3 uống một ngụm rượu mà chỉ cảm thấy phiền muộn trong lòng.
Nhiếp Nhiên không biết suy nghĩ của hắn, tiếp tục nói:
Anh ấy là ngườ9i hoàn toàn khác anh và tôi, anh ấy chính trực, cương nghị, yêu lãnh thổ quốc gia này, coi nơi này là sinh mệnh, vì nơi này mà đổ mồ hôi 6và máu.
Mặt Mạc Thừa đen lại:
Có tưởng tôi là thằng đàn ông vô dụng lúc nào cũng bị phụ nữ trêu đùa chắc?
Nhiếp Nhiên cười khẽ:
Dĩ nhiên không phải rồi, tôi tin nếu như anh muốn giết tôi thật, tôi sẽ không dễ dàng chạy thoát, cũng tuyệt đối không thể nào thuận lợi mấy lần liền thể được.
Cô quay sang, trong mắt là vẻ tự tin và ngông cuồng:
Nhưng nếu tôi muốn giết anh, anh cũng khó chống lại.
Hai người đều có lòng tha cho đối phương, dần dà cũng hiểu rõ nhau.
Nhưng điều khiến hắn thấy lạ là...
Anh có đồng ý với điều này không?
Mạc Thừa cong môi lên:
Đồng ý.
Không phải vì khiến Nhiếp Nhiên vui nên hắn mới nói thế, mà là Nhiếp Nhiên có năng lực đó thật.
Lúc bắt Dư Xuyên, cô mặc kệ thân phận mình bị lộ cũng đạp hắn xuống xe để hắn thoát được cảnh vây bắt.
Chính vì thế nên hắn mới ba lần bốn lượt không giết cô, còn dây dưa với cô chán rồi thả cô đi.
Nhưng trải qua khoảng thời gian qua, về cơ bản hắn đã biết được năng lực của cô.
Nếu hai người đấu với nhau, chưa chắc Nhiếp Nhiên đã thua.
Có lúc Nhiếp Nhiên còn nghĩ, nếu như không có Dịch Sùng Chiêu lo toan, có lẽ cô đã xong đời lâu rồi, đâu có cơ hội để vào 9 khu.
Càng nghĩ cô càng thất thần...
Mạc Thừa cắt ngang:
Nếu cô biết hai người không giống nhau, tại sao còn muốn dây dưa?
Nhiếp Nhiên hoàn hồn lại, cúi đầu, lông mi dài để lại một cái bóng hình quạt trên mặt cô, giọng cô như đang than thở:
Có lẽ là kiếp chăng.
Mạc Thừa nhướng mày:
Vậy chúng ta thì sao? Cũng là kiếp à?
Giọng hắn mang theo ý cười nhưng ánh mắt lại sáng một cách khó hiểu.
Nói không chừng.
Nhiếp Nhiên không nhìn thấy người bên cạnh vì câu nói này mà mắt sáng lên, tiếp tục nói:
Anh có biết tại sao mấy lần tôi đều thả anh không?
Tại sao cô phải tha cho tôi?
Hắn hỏi.
Đúng vậy, đầu tiên hắn còn cho rằng Nhiếp Nhiên không có năng lực giải quyết hắn nên mới thế.
Nếu bảo anh ấy vì tôi mà làm sai kỷ luật quân đội, vậy thì cả đời này anh ấy sẽ không vui vẻ.
Gió thổi rối tóc cô, cô dừ5ng lại một giây, không biết nghĩ tới cái gì mà mỉm cười:
Thật ra anh ấy từng làm trái một lần rồi, chỉ là lần này tôi không nỡ để anh ấy phạm sai lầm nữa.
Khi đó cô liều mạng muốn cứu vãn sai lầm kia, cô lo lắng, hối hận, tự trách, không biết làm thế nào mới tốt.
Là anh không quản thân phận bị lộ, vội vàng chạy tới an ủi cô, giúp cô thu dọn cục diện rối loạn, hơn nữa còn nói rõ với Tiểu đoàn trưởng tạm hoãn chuyện này lại.
Ban đầu nếu cô không hạ thủ lưu tình, nói thật, sau này gặp lại Mạc Thừa nhất định sẽ giết cô.
Có lẽ là bởi vì tìm được đồng loại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.