Chương 3262: Ngày mai đi đăng ký kết hôn
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 756 chữ
- 2022-02-27 09:02:50
Cho nên anh ta chỉ đành trơ mắt nhìn Nhiếp Nhiên rời đi.
Cười cười cười, cười cái gì mà cười!
Lý Vọng tức giận đạp8 Lư Lỗi một cái.
Tiếc là đối phương dễ dàng tránh được.
Thực ra trông cô rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sôi trào từ lâu.
Bởi vì cô không biết lúc mình gọi điệ6n thoại, Dịch Sùng Chiêu lại đang họp.
Thật là...
Nhiếp Nhiên đi vào, ngoan ngoãn hô:
Báo cáo.
Lý Tông Dũng ngẩng đầu lên:
Tỉnh rồi à?
Nhiếp Nhiên ho nhẹ, trả lời vâng.
Ngồi đi.
Lý Tông Dũng chỉ cái ghế đối diện bàn.
Nhiếp Nhiên ngồi xuống, hỏi:
Tiểu đoàn trưởng, ngài tìm tôi có chuyện gì thế?
Lý Tông Dũng vô tình thấy tay cô trống trơn.
Thấy Nhiếp Nhiên ngoan ngoãn ngồi đó, Lý Tông Dũng không nói được gì nữa:
Vậy rốt cuộc lúc nào kết hôn?
Nhiếp Nhiên còn chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy ở cửa truyền đến một giọng nói:
Ngày mai.
Hai người trong phòng đồng loạt nhìn về phía cửa.
Dịch Sùng Chiêu đi vào, ngồi xuống bên cạnh Nhiếp Nhiên, lấy hai bản báo cáo ra nộp:
Hôm nay chúng cháu về là để xin nghỉ cưới.
Lý Tông Dũng mắng:
Cô còn dám nói nữa, chuyện lớn như vậy mà chỉ gọi điện thoại nói thôi? Đúng là càn quấy!
Chuyện kết hôn vốn không quá phức tạp, rõ ràng là tự mọi người nghĩ phức tạp ra.
Nhưng cô không dám nói với Lý Tông Dũng như vậy, dù sao cô cũng là kẻ đầu sỏ, thân là đội trưởng mà đang họp lại chạy đi, còn là vì chuyện kết hôn, chỉ nghĩ thôi cô đã cảm thấy toát mồ hôi thay Dịch Sùng Chiêu
rối.
Bây giờ cháu xin nghỉ cũng không kịp.
Lý Tông Dũng cau mày lại.
Đã muộn thế này rồi, đi đâu mà xét duyệt? Dịch Sùng Chiêu hùng hồn nói:
Cho nên mới nhờ chú giúp.
Chủ...
chú giúp kiểu gì? Bây giờ chú cũng không thể kéo người ta ra khỏi chăn, sau đó bảo bọn họ đóng dấu cho hai đứa được đúng không?
Cho dù là ai thì cũng nghe ra được đây là lời tức giận, nhưng Dịch Sùng Chiêu lại gật đầu, thậm chí còn trả lời:
Cũng được.
Lý Tông Dũng giận đến nỗi chỉ muốn đấm cho anh một phát:
Chú còn chưa tính chỗ nọ kia với cháu đầu, có tin bây giờ chú đạp cháu ra ngoài không?
Tiểu đoàn trưởng, ngài đừng tin anh ấy, anh ấy nói linh tinh thôi.
Nhiếp Nhiên cũng trừng anh một cái, sau đó nói với Lý Tông Dũng:
Ngài cứ nói đi, ngài gọi tôi đến đây làm gì?
Tôi gọi cô đến là hỏi cô nghĩ chuyện trao đổi huấn luyện hai nước thế nào rồi?
Lý Vọng càng thêm tức giận, đuổi theo Lư Lỗi muốn đ3ạp.
Một nhóm người cười nói đi về phía trước.
Nhiếp Nhiên thì nhân lúc bọn họ không chú ý, tăng tốc rời đi.9
Quá mất mặt! Không biết đến phòng làm việc của Tiểu đoàn 5trưởng cô có bị mắng một trận không.
Đến cửa phòng làm việc của Lý Tông Dũng, cô hít sâu một hơi rồi gõ cửa.
Vào đi.
Tiếng Lý Tông Dũng vẫn uy nghiêm như thường lệ.
Thế mà không có nhẫn kim cương cầu hôn?!
Định lúc nào kết hôn?
Ông hỏi thẳng.
Nhiếp Nhiên nhớ đến lời Lý Vọng vừa nói, vội vàng giải thích:
Tôi thật sự không biết lúc gọi điện thoại, mọi người đang họp.
Không nhắc đến chuyện này thì thôi, vừa nhắc đến Lý Tông Dũng đã sầm mặt lại:
Thằng nhóc đó nói với cô à?
Còn cần anh ấy nói sao? Bây giờ cả quân khu đều biết rồi.
Nhiếp Nhiên để trán.
May mà cô ngủ đến tối, nếu ban ngày xuất hiện có lẽ đã bị nhóm người kia vây lấy rồi.
Tôi nghĩ rồi, tôi đi.
Lý Tông Dũng khá bất ngờ với câu trả lời này:
Tôi còn tưởng cô sẽ không đi.
Nói rồi ông ám chỉ nhìn Dịch Sùng Chiêu đang cau mày.
Hiển nhiên thằng nhóc này không đồng ý.
Nhiếp Nhiên cũng nhìn anh, cười nói:
Anh ấy nói rồi, tôi quyết định thế nào anh ấy cũng sẽ không ép.
Anh cũng nói rồi, muốn đi thì phải kết hôn trước.
Dịch Sùng Chiêu nhắc nhở một câu.
Lý Tông Dũng nghe xong mắt sáng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.