• 1,012

Chương 414: BỌN HỌ ĐIỀU TRA QUA RỒI


Vương Trì biết được là Tống Tương muốn mượn người, lập tức gọi mấy thái giám tới. Bên này Anh nương cũng đi tới chỗ An Thục phi lấy danh8 sách, sau đó đi gặp mấy người thái giám rồi cầm đèn lồng đi về phía tây ngọn núi.

An Thục phi nhìn Anh nương đi khỏi cửa rồi m3ới đứng xuống đất, bước tới bên cửa sổ:
Tổ chức bữa tiệc mà còn phải làm rõ số người?
Bà ta nhíu mày, hỏi câu:
Người bên phía cung C9hiêu Dương có nghe ngóng được gì không?

Hoa Thập nhìn chằm chằm đôi tay đó một hồi, không nhịn được quay sang nhìn Anh nương.
Anh nương không nói một lời.

Xin hỏi Đàm tướng quân có ở trong phủ không?

Người hầu mở cửa đi ra, chắp tay đáp:
Lão gia nhà chúng ta đi uống rượu với Nam Bình hầu, xin hỏi công công là?

Người hầu do dự một hồi liền xoay người đi vào phòng, một lúc sau,
Đàm phu nhân
với nốt ruồi son trên cằm đi ra, đằng sau còn có mấy người nha hoàn, sau đó người hầu nam cùng với hộ vệ cũng đều được gọi tới. Quản gia đi ra mở cửa lúc trước nói:
Còn hai hộ vệ đã đi theo lão gia tới phủ Nam Bình hầu.

Thái giám nhìn sang Anh nương. Anh nương bèn nói:
Nếu đã biết chốn đi thì để sau lại bổ sung cũng được.

Lúc kiểm tra sang các nha hoàn, Tống Liêm bước lại gần hơn, Anh nương và Hoa Thập cũng bất giác đi theo.
Mấy nha hoàn của Đàm gia ăn mặc trang phục không giống nhau, tuổi chừng mười bốn đến mười bảy. Gọi đến tên ai thì người đó đứng ra, yêu cầu phải đáp được tuổi tác cùng thời gian vào phủ để xác minh.
Tôn Mặc dặn dò xong, lại quay sang nói chuyện với Lục Chiêm:
Tấn vương phi và thế tử phi làm việc chu đáo, thật khiến người ta bội phục.

Lục Chiêm mỉm cười, cầm chén lên:
Nào, ta trước kính hai vị đại tướng quân cùng với Tần vương thúc.

Người hầu đứng phía sau bà ta bước lại gần:
Tất cả đều bình thường, không có điều gì 6kỳ quái cả.

An Thục phi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm ngâm suy nghĩ.
Tống Liêm tìm thấy Thẩm Điền rồi, bèn đi theo phía sau đám Anh nương.
Bên sườn tây có tổng cộng mười ba vị tướng lĩnh. Các thái giám đi gõ cửa từng nhà, chẳng mấy chốc cả mạn núi đều trở nên nhộn nhịp. Anh nương là người cẩn thận, chẳng những cần thiết so tên họ và thông tin của từng người mà ngay cả mặt mũi cũng phải quan sát kỹ.
Quản gia vội hỏi thêm câu:
Còn có một nha hoàn đã vâng lệnh phu nhân nhà ta mang áo choàng qua cho lão gia...

Anh nương đáp:
Vậy thì phải gọi nàng ta về thôi. Dù sao số người bị thiếu nhiều quá, muốn bổ sung cũng rất phiền phức.


Bẩm thái thái, là người bên cạnh Tấn vương phi và thế tử phi tới, đi đầu là công công trong cung của hoàng thượng. Nghe nói là ngày mai muốn mở tiệc chiêu đãi ở sườn tây nên bây giờ tới kiểm tra tùy tùng của các phủ.


Nhà nào cũng phải đối chiếu hết sao? Hay là chỉ hỏi chuyện mà thôi?

Người hầu run rẩy.

Mảnh bản đồ kia vừa bay đầy trời, thì bọn họ cũng tới tận cửa để điều tra, đâu thể có chuyện trùng hợp vậy. Chắc chắn bọn họ tới là vì tấm bản đồ đó. Lát nữa thổi tắt hai ngọn nến, trong cảnh tối lửa tắt đèn, bọn họ sẽ không thấy rõ được. Huống chi, bọn họ cũng chưa từng tiếp xúc với cô nương. Mau đi đi!

Thái giám nói rõ mục đích của mình, người hầu bèn đứng tránh sang một bên, mời bọn họ vào trong.

Căn cứ vào danh sách mà quý phủ đã báo lên lúc trước, gia quyến của Đàm tướng quân gồm ba người, người hầu bốn người, hộ vệ tám người, tỳ nữ tám người. Xin thông báo với Đàm phu nhân giúp cho, bọn ta muốn xác nhận lại nhân số, xin gọi những người đã đăng báo ra đây.

Lục Chiêm dẫn theo Tống Liêm đi tới sườn tây, hỏ5i thằng bé có muốn đi ăn cùng mình không? Thằng bé không đi, muốn đi tìm Thẩm Điền, thằng bé muốn đi theo nhóm Anh nương, Hoa Thập đi tìm người, mà lý do là vì chỉ có thằng bé và Thẩm Điềm từng nhìn thấy nha hoàn kia. Lục Chiêm ngẫm nghĩ một hồi thấy cũng đúng, bèn để thằng bé đi.
Hắn tới cung Ỷ Lan mà Tôn Mặc ở, Tiêu Kỳ đã tới trước, còn cùng Tôn Mặc ra đón. Lục Chiêm ngồi vào chỗ rồi Tần vương mới đến, còn chỉ ra bên ngoài hỏi:
Sao bên ngoài bàn tán ầm ĩ vậy, nói cái gì mà có người nhặt được bản đồ kỳ quái?

Những nhà còn chưa tới lượt cũng không khỏi cho người đi xem thử trước, và trong không khí rộn ràng đó, một người lẳng lặng rời khỏi, đi thật nhanh về tới nơi ở.
Nữ chủ nhân ở trong phòng vẫn đang ngồi dưới đèn chờ đợi. Thấy người đã quay về liền đứng dậy hỏi han:
Hỏi thăm được gì rồi?

Quản gia sượng mặt, sau đó mỉm cười lùi sang một bên.
Mấy thái giám bước tới, bắt đầu kiểm tra từng người một. Trong viện không quá sáng sủa, Anh nương còn dặn bọn họ giơ cao đèn lồng lên.
Bởi vì tâm trạng kích động nên nốt ruồi son trên cằm người phụ nữ cũng trở nên bắt mắt cực kỳ.
Người hầu lập tức đáp vâng, rồi xoay người đi ra truyền lời.

Kim Đông Hỉ.

Thái giám gọi tới tên này, một nha hoàn bước tới. Anh nương bảo nàng ta ngẩng mặt lên, nghe nàng ta trả lời câu hỏi của thái giám, đồng thời ánh mắt bà ta lại nhìn làn da nhẵn nhụi quá mức của nàng ta, cùng với hai tay đang đặt trước bụng của nàng ta.
Bà ta lảo đảo đi tới cửa chính, tập trung lắng nghe tiếng động ngoài cửa, rồi mới cắn răng nói:
Bảo cô nương thay trang phục.


Thái thái...

Vừa dứt lời, bỗng có tiếng nói chuyện ầm ĩ từ bên ngoài vọng vào, Tôn Mặc sai người đi xem thử, không lâu sau người hầu quay trở lại bẩm báo:
Bẩm đại tướng quân, ngày mai hoàng thượng muốn tổ chức yến tiệc chiêu đãi các tướng lĩnh ở sườn tây. Để đảm bảo an toàn, Tấn vương phi và thế tử phi cùng với các vị công công của cung Nhân Thọ tới đây kiểm kê nhân số của các nhà.


Phu nhân đâu? Mời phu nhân ra tiếp đãi.


Nhìn có vẻ là ai cũng phải ra mặt để kiểm tra, đối chiếu với tên họ.

Nữ chủ nhân tức thì đờ người, sau đó đi đi lại lại trong phòng:
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lão gia đâu? Đi mời lão gia về đây!

Tôn Mặc đáp:
Mấy ngày trước bộ Binh có vẽ qua một tấm bản đồ để thảo luận về chuyện lũ lụt ở Lưỡng Hà, không hiểu sao lại truyền ra ngoài. Hạ quan đã cho người đi điều tra nguồn gốc rồi.

Lục Chiêm bèn tiếp lời:
Tất nhiên là từ mấy vị tướng lĩnh đã tham dự buổi thảo luận của bộ Binh rồi. Chuyện này nên được coi trọng mới đúng.

Người phụ nữ siết chặt hai tay, giơ lên bên miệng cắn một cái rồi lại buông thõng xuống, phảng phất như không có sợi dây thần kinh nào còn chịu sự kiểm soát của bà ta.
Mười ba gia đình đều là những nhà có quyền có thế, mang theo không ít người. Muốn kiểm tra từng người một cũng tốn khá nhiều thời gian.
Đến nhà thứ mười, Hoa Thập dần dần nghi ngờ, nhân lúc thái giám đi gõ cửa, nàng ta ghé sát vào bên tai Anh nương hỏi:
Chín nhà đằng trước đều không có vấn đề, có phải đều rất bình thường không?

Anh nương rất bình tĩnh, còn nháy mắt ra hiệu cho nàng ta không nên nói nữa.

Thái thái, không còn kịp rồi.
Người hầu vỗ vào đùi cái đét:
Người ta đã đến cung Ủng Thúy ở sát vách rồi ạ. Chờ khi tiểu nhân mời được lão gia về thì người ta cũng đã kiểm tra xong rồi.

Nữ chủ nhân càng bước nhanh hơn.
Bà ta theo hầu Tấn vương phi mấy chục năm, đã gặp vô số nha hoàn, cũng gặp vô số tiểu thư khuê tú.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cung Đấu Không Bằng Về Vườn.