• 1,406

Chương 375 + 376


Số từ: 2949
Nguồn: magnolia1314.wordpress
Chương 375: Bánh thịt từ trên trời rơi xuống
Lý Thiên Vũ thực tập trong một xí nghiệp liên doanh Trung Mỹ, vất vả hơn Chu Tiểu Vân nhiều.
Hai người hẹn nhau cùng ăn cơm, Chu Tiểu Vân đứng trước cổng trường đợi một lúc lâu anh mới đến.
Lý Thiên Vũ đi xe đạp đầu đầy mồ hôi, vội vàng nói:
Xin lỗi, anh đến muộn. Em chờ lâu rồi phải không?

Chu Tiểu Vân không nói gì, lấy khăn tay lau hết mồ hồi trên trán anh rồi mới hỏi:
Anh lại bị người trong công ty bắt chạy chân phải không?

Lý Thiên Vũ giơ ngón tay cái lên:
Đoán quá chuẩn! Hôm nay anh phải ở lại đánh một phần tư liệu thay thư ký. Thực tập sinh là chân chạy việc mà, làm gì có ai không thích sai một cu li miễn phí?

Chi Tiểu Vân tràn đầy đồng cảm.
Lý Thiên Vũ lại vui vẻ nói:
Nhưng quản lý có vẻ hài lòng với anh, có lẽ chỉ cần khảo nghiệm thêm một thời gian nữa anh có thể ký hợp đồng trở thành nhân viên chính thức rồi!

Anh cao hứng như thế cũng phải thôi, công ty đó có quy mô rất lớn, đứng trong top đầu tại thành phố N, là công ty chuyên về phương diện phần mềm máy tính, phòng khai phá phần mềm của họ rất có danh tiếng, Lý Thiên Vũ học chuyên ngành này, có thể gia nhập công ty tất nhiên là không gì tốt hơn.
Chu Tiểu Vân cũng vui mừng thay anh:
Vậy em sẽ chờ tin tốt lành!
Công ty tốt tương đương mức lương cao và tương lai tươi sáng, tuy làm việc vất vả nhưng thu nhập khả quan và tiền đồ tốt đẹp.
Lý Thiên Vũ và Chu Tiểu Vân ăn tối xong, kiên trì muốn đưa cô tới rạp chiếu phim.
Cả một buổi tối, Chu Tiểu Vân không biết trên màn ảnh đang chiếu cái gì. Ra khỏi rạp, cô đỏ mặt nói:
Lần sau đừng đến rạp chiếu phim nữa, thật lãng phí a!
Cứ động tay động chân suốt khiến cô không thể nào tập trung xem phim. Lý Thiên Vũ cười hì hì đồng ý, ôm cô ra về.
Hôm sau phải dậy sớm, Chu Tiểu Vân không dám đi chơi quá khuya, giục Lý Thiên Vũ về nghỉ ngơi sớm, làm việc cả ngày rất tiêu hao thể lực. Lý Thiên Vũ hôn cô thật lâu mới chịu về.
Sáng hôm sau, Chu Tiểu Vân và Hoa Nhược Vũ cùng đi tới tòa soạn.
Tất cả vẫn như cũ, vội vàng bận rộn, thời gian trôi qua thật nhanh.
Chu Tiểu Vân bớt thời gian rảnh lên mạng xem qua đánh giá bộ truyện của mình.
Tiểu thuyết dài hơn hai vạn chữ rất được hoan nghênh, tạo được tiếng vang không nhỏ trên Internet, lượt xem liên tục tăng.
Chu Tiểu Vân nhìn qua cả người khoan khoái, thầm nghĩ chờ sau đợt thực tập này lại viết thêm một bộ nữa.
Khi về đến tòa soạn, không ngờ mấy biên tập cũng đang nói chuyện về đề tài này.

Hiện nay người xem tạp chí càng ngày càng ít, tôi nghĩ tiểu thuyết Internet sẽ ngày càng phổ biến cho xem. Mọi người có nghe nói qua bộ truyện ‘Thiếu nữ trọng sinh’ chưa?Nghe nói tác giả là một cô gái khoảng hai mươi tuổi, bút danh Chu Hàm, hiện đang rất nổi!

Một người khác tiếp lời:
Hiện nay có thêm rất nhiều tiểu thuyết thể loại tương tự, còn xuất hiện một trường phái gọi là tiểu thuyết trọng sinh, ha ha, thật thú vị.

Chu Tiểu Vân bên cạnh không nói gì.
Viên Vĩnh Tài quay sang hỏi:
Chu Tiểu Vân, cô đã xem qua bộ tiểu thuyết này chưa?

Chu Tiểu Vân cười gật đầu, đâu chỉ xem qua a!
Lạc Ngọc xen miệng nói:
Tôi cũng rất thích, cảm thấy nữ chính trong truyện rất tốt…
Sau đó tiếp tục thảo luận với Viên Vĩnh Tài.
Hoa Nhược Vũ nghe mọi người nói mà không thể xen miệng được, sau giờ làm vội vã tới tiệm net đọc hết bộ truyện, lúc trở lại cực lực khen ngợi nó với Chu Tiểu Vân.
Chu Tiểu Vân cười cười, cảm thấy rất thỏa mãn.
Không lâu sau, sự tình khiến cô càng thêm vui vẻ tới.
Có nhà xuất bản tìm tới cửa, đầu tiên nhắn qua Internet, sau đó gọi điện thoại đến, Chu Tiểu Vân nhận điện thoại mà cảm giác như có bánh thịt từ trên trời rớt xuống.
Chu Tiểu Vân không vội trả lời ngay, nói chờ cô suy nghĩ mấy ngày sẽ có quyết định, bên nhà xuất bản cũng khách sáo chấp nhận. Cô nhanh chóng gọi điện thoại cho Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ nghe xong còn cao hứng hơn ca Chu Tiểu Vân:
Tiểu Vân, thật tốt quá! Anh biết sẽ có ngày này mà, em giỏi quá đi!

Chu Tiểu Vân không giấu được tâm tình kích động, nói:
Vậy anh đến nhà xuất bản cùng em đi! Em không hiểu lắm về việc ký hợp đồng và xin bản quyền.
Lý Thiên Vũ lập tức đồng ý.
Tối hôm đó Lý Thiên Vũ tới tìm Chu Tiểu Vân, cô vừa ra ngoài ký túc xá đã bị anh ôm lấy xoay vài vòng.
Chu Tiểu Vân cười khanh khách, thật sự rất vui vẻ.
Lý Thiên Vũ chợt nâng cằm Chu Tiểu Vân lên, im lặng quan sát cả phút đồng hồ.
Chu Tiểu Vân phì cười:
Anh làm gì vậy, chưa thấy em bao giờ sao?

Lý Thiên Vũ cười:
Thừa dịp em còn chưa trở thành tác giả nổi tiếng phải ngắm kỹ một chút.
Chu Tiểu Vân bị chọc cười ha ha không ngừng.
Lý thiên Vũ nhìn gương mặt cô tươi cười sáng lạn, trong lòng thấy thỏa mãn không nói lên lời. Cô gái tài hoa đáng yêu này là bạn gái của anh, sự thật này làm anh vô cùng kiêu ngạo.
Hai ngày sau, Lý Thiên Vũ và Chu Tiểu Vân cùng nhau đi gặp đại diện của nhà xuất bản.
Nhà xuất bản này tương đối nổi tiếng tại thành phố N, tổng bộ đặt ngay trung thành phố.
Đại diện nhà xuất bản là một người đàn ông chừng 30 tuổi tên Phương Nam, anh ngồi đối diện hai người chậm rãi nói:
Chu Tiểu Vân, nhuận bút 10% là một con số rất ưu đãi đối với người mới, người bình thường chỉ được nhận 6%. Đến khi tiêu thụ kha khá thì tiền nhuận bút sẽ được gửi trực tiếp cho cô.

Chu Tiểu Vân đọc qua hợp đồng, đưa cho Lý Thiên Vũ đọc một lần.
Sau khi thương lượng chi tiết hợp đồng, cô đặt bút ký.
Bản thảo đã có sẵn, nhưng người ta muốn bản mềm, không phải bản viết tay.
Phần lớn bản thảo của Chu Tiểu Vân là do Lý Thiên Vũ đánh, anh đắc ý lấy USB của mình ra, nói:
May mà anh đã lường trước, lưu bản thảo vào trong USB rồi.

Phương Nam cười nói:
Không cần vội, hai người cứ sửa chữa xong rồi giao bản thảo cho chúng tôi cũng không muộn, đến lúc đó chúng tôi sẽ có biên tập chuyên môn xét duyệt sửa chữa. Tiểu thuyết xuất bản và tiểu thuyết trên Internet không giống nhau, sau này từ từ cô sẽ hiểu.

Bàn bạc xong xuôi đương nhiên rất vui vẻ.
Nhìn Phương Nam rời đi, Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ kích động ôm nhau chúc mừng.
Trong lòng Chu Tiểu Vân tràn ngập vui mừng và kích động, ước mơ trở thành sự thật quá đột nhiên, làm người ta trở tay không kịp.
Nhưng, cô rất thích sự bất ngờ như thế này.
Ha ha ha!!!
Về sau, cô còn gặp Phương Nam vài lần để trao đổi về bản thảo và thủ tục xuất bản. Mỗi lần như vậy, dù bận rộn hơn nữa Lý Thiên Vũ cũng cố gắng rút thời gian đi cùng cô.
Chu Tiểu Vân nói:
Nếu anh bận thì để em đi một mình.

Lý Thiên Vỹ không đồng ý:
Không được, anh nhất định phải đi cùng em!
Người đàn ông kia chín chắn như thế, anh không thể không cảnh giác, cứ đi cùng cô ấy cho yên tâm!
Chương 376: Tình địch nặng ký xuất hiện
Hôm nay, Phương Nam lại gọi điện hẹn gặp Chu Tiểu Vân:
Cô Chu, bản thảo của cô đã được xét duyệt xong, cuốn tiểu thuyết sẽ được phát hành ngay lập tức, sau hai tháng nữa tiền nhuận bút sẽ được gửi vào tài khoản của cô.

Khi nhận điện thoại, Chu Tiểu Vân đang ở tòa soạn photo tài liệu, nghe được tin tốt, cô vội vã đi ra hành lang nói chuyện.
Sau khi tán gẫu vài câu, Phương Nam rất tự nhiên đưa ra lời mời.
Chu Tiểu Vân uyển chuyển từ chối:
Thật đáng tiếc, tôi đang đi thực tập, còn phải viết luận văn tốt nghiệp, thật sự không có thời gian rảnh. Sau này nếu có cơ hội tôi sẽ mời anh ăn cơm được không?

Phương Nam rất phong độ đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, Chu Tiểu Vân đứng ngây ra khoảng một phút.
Phương Nam thật sự có chút cảm tình với cô hay thuận miệng mời thôi?
Sau mấy lần tiếp xúc, cô thấy Phương Nam là một người đàn ông phong độ thoải mái, chín chắn có sức quyến rũ. Anh ta làm trong ngành xuất bản, khí chất nho nhã đó rất thu hút người khác. Quan trọng nhất là diện mạo anh ta có ít nhất năm phần tượng tự với Phương Văn Siêu – thầy giáo tiểu học của Chu Tiểu Vân. Hai người cùng họ Phương, thật sự rất trùng hợp a!
Thảo nào Lý Thiên Vũ không yên tâm, mỗi khi có công việc cần bàn bạc đều vội vàng dành thời gian đi cùng cô, Chu Tiểu Vân vừa cười thầm anh lòng dạ hẹp hòi, vừa cảm thấy ngọt ngào không thôi.
Có điều cô vẫn cố ý tán thưởng Phương Nam vài câu trước mặt Lý Thiên Vũ, vẻ mặt khó chịu mà phải cố tỏ ra không quan tâm của anh thực sự rất buồn cười.
Con gái đương nhiên không thể để bạn trai quá yên tâm, bởi khi yên tâm anh ta sẽ ít để ý tới bạn, dần dần coi bạn không ra gì. Người con gái thông minh khi yêu luôn phải làm cho bạn trai ý thức được mình rất tốt, nếu anh ta không quý trọng, rất có thể bị người đàn ông khác nhảy vào cướp mất!
Lý Thiên Vũ vốn đối xử rất tốt với Chu Tiểu Vân, mấy ngày gần đây càng thêm ân cần. Buổi trưa cũng bất chấp đường xa đạp xe tới ăn trưa cùng cô khiến đám người Hoa Nhược Vũ đỏ mắt cực kỳ.
Hoa Nhược Vũ than thở:
Tiểu Vân, cậu hạnh phúc thật đấy! Kiếm được anh bạn trai rất biết săn sóc nha!

Chu Tiểu Vân nhìn Lý Thiên Vũ đạp xe toát ít mồ hôi, nói:
Sao anh lại tới, không phải buổi chiều anh còn làm việc à?
Lý Thiên Vũ từng kể bên công ty kia bắt đầu cho anh tham gia một vài hoạt động, đương nhiên đây là tin rất tốt.
Lý Thiên Vũ cười nói:
Không vội, mới có 12 giờ mà, ăn cơm xong anh đạp xe về vẫn kịp. Anh thấy có xe đạp đúng là tốt thật, muốn đi đâu cũng tiện hơn.

Chu Tiểu Vân thu dọn qua rồi đi ăn cơm trưa cùng Lý Thiên Vũ. Bởi thường xuyên đi mua cơm hộp cho mọi người nên cô rõ mấy quán cơm gần đó như lòng bàn tay. Nhà nào ngon, nhà nào đắt, nhà nào cơm dẻo thơm. Hai người đến ăn tại một nhà hàng chuyên bán cơm văn phòng.
Lý Thiên Vũ vừa ăn vừa nói:
Ăn ngon thật, nhưng vẫn không ngon bằng cơm em nấu.

Chu Tiểu Vân cười nói:
Vậy sau này có cơ hội em sẽ thường xuyên nấu cơm cho anh ăn.

Hai người ăn xong bữa cơm thân mật ấm áp, bắt đầu ngồi tại chỗ nói chuyện phiếm.
Lý Thiên Vũ hỏi:
Tiểu Vân, sau khi cuốn sách này xuất bản, em có ý định viết truyện tiếp không?

Chu Tiểu Vân gật đầu:
Đương nhiên có, mấy ngày nay em vẫn suy nghĩ kết cấu cho truyện mới mà! Em muốn viết một câu chuyện về một linh hồn hiện đại xuyên về cổ đại, anh cảm thấy thế nào?

Hai người bừng bừng hứng trí tiếp tục thảo luận.
Chu Tiểu Vân thở dài:
Nếu em có máy tính thì tốt rồi, trực tiếp đánh bản thảo trên máy luôn, cứ viết tay như bây giờ thật chậm.

Lý Thiên Vũ an ủi:
Thôi em cứ viết, việc đánh chữ giao hết cho anh, chờ khi nào anh được nhận làm nhân viên chính thức sẽ dành tiền mua máy tính cho em.

Chu Tiểu Vân cười ha ha:
Thế cũng được, chờ đến lúc có tiền nhuận bút em sẽ trả lại cho anh.

Lý Thiên Vũ nghĩ làm vậy cũng tốt, đến lúc đó chẳng phải anh có thể gặp cô mỗi ngày sao? Hắc hắc!
Lý Thiên Vũ nhớ tới lời mời ăn cơm của Phương Nam hôm trước, trong lòng bắt đầu cảm thấy không thoải mái, hỏi:
Tiểu Vân, sau đó Phương Nam kia có tiếp tục gọi điện cho em không?

Chu Tiểu Vân cười thầm, nói:
Có, gọi thêm một lần, hỏi em có rảnh không rồi mời em đi xem phim.

Lý Thiên Vũ cau có:
Không rảnh, đương nhiên không rảnh, em chỉ có thể đi xem phim với anh, bất cứ ai mời đều không được đồng ý!’
Chu Tiểu Vân cười haha.
Lý Thiên Vũ vươn tới thọc lét cô, hai người vui đùa ầm ĩ khiến mọi người xung quanh quay qua nhìn.
Thực ra Lý Thiên Vũ rất ghét Phương Nam. Hắn ta là loại người vừa liếc qua đã biết là quý ông thành đạt, phong độ nho nhã hơn xa mấy thằng nhóc miệng còn hơi sữa, hơn nữa nghe nói hắn còn độc thân.
Lý Thiên Vũ tranh thủ hạ thấp Phương Nam:
Già thế rồi còn chưa cưới vợ, nhất định là hắn có vấn đề.
Chu Tiểu Vân cười.
Hiện tại rất ít người muốn lập gia định sớm, phần lớn sau ba mươi tuổi bắt đầu nghĩ đến chuyện chung thân đại sự. Phương Nam năm nay mới hai mươi chín tuổi, không tính quá già.
Chu Tiểu Vân vừa cười vừa nói:
Em cảm thấy tuổi của Phương Nam không phải là lớn, em cũng muốn đợi đến hai tám tuổi mới kết hôn.

Lý Thiên Vũ lập tức ném Phương Nam ra sau đầu:
Không thể nào, Tiểu Vân, anh còn tính toán cuối năm hai ta sẽ kết hôn mà!

Chu Tiểu Vân trợn trắng mắt liếc anh:
Em nói muốn gả cho anh hồi nào!
Cô mới hai mươi mốt tuổi, kết cái gì hôn chứ!
Lý Thiên Vũ khẩn trương nói:
Em không gả cho anh thì gả cho ai? Anh nói cho em biết, nếu em không lấy anh, anh sẽ quấn lấy em cả đời!

Chu Tiểu Vân cười mắng:
Anh xuống địa ngục đi!

Lý Thiên Vũ lại bắt đầu dây dưa vấn đề kết hôn:
Tiểu Vân, em xem công việc của anh dần ổn định rồi. Còn em muốn học lên cao hơn nữa cũng không có vấn đề, anh sẽ kiếm tiền nuôi em. Chúng ta kết hôn sớm một chút đi!

Chu Tiểu Vân không chịu:
Em có thể tự dùng tiền nhuận bút kiếm được để học lên cao, ai cần anh lo!

Lý Thiên Vũ tiếp tục nói:
Vậy bao giờ em mới định kết hôn với anh? Chẳng lẽ em muốn chờ đến năm ba mươi tuổi thật sao?

Chu Tiểu Vân suy nghĩ một chút, nói:
Ít nhất cũng phải chờ đến năm em hai lăm tuổi, hiện tại em mới hai mốt, em còn muốn chơi thêm vài năm nữa!

Lý Thiên Vũ khoa trương thở dài:
Haizzz!

Chu Tiểu Vân không thèm để ý tới anh, thầm nghĩ kiếp trước cô kết hôn sớm, ăn đủ khổ cực. Kiếp này tất nhiên cô phải cố gắng tận hưởng cuộc sống độc thân, chỉ hẹn hò yêu đương, chuyện kết hôn vài năm nữa hẵng tính!
Lý Thiên Vũ ngồi một bên suy nghĩ, dù sao thì hai người đều còn trẻ, kết hôn muộn vài năm cũng không sao, nhưng chuyện tình địch nhất định phải giải quyết ngay lập tức.
Có phòng có xe có gì đặc biệt chứ, Lý Thiên Vũ này mới hai mươi ba tuổi, phấn đấu thêm mấy năm còn sợ không tậu được nhà được xe sao? Giờ anh có thành tựu, bản thân tôi đây có đầy tiềm lực phát triển nhá!
Như đã hứa, nàng nào giật tem chương nì sớm nhất sẽ nhận được quà của ta. Nàng nhớ ghi mail lại chúng ta cùng trao đổi nhé.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân.