• 1,880

Chương 519


Số từ: 2494
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Vâng thưa sư phụ!" Dương Đông cung kính đáp.
"Lý, lát nữa nàng gọi Đao Trì tới, nhờ hắn tọa trấn Hình Ý Môn. Một khi có Hư Cảnh cường giả tới công kích Hình Ý Môn thì lập tức bảo nó xuất thủ." Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt nói: "Hừ, nếu ta đoán không nhầm thì địch nhân sẽ nhân lúc ta vắng mặt mà công kích Hình Ý Môn."
"Đánh lén?" Dương Đông lắp bắp kinh hãi: "Sư phụ, không phải trên bức mật tín nói người phải tới Viêm Châu Điền Lan Sơn hay sao?"
Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười: "A Đông, nếu Sương Sương thật sự rơi vào tay bọn chúng, bằng bất cứ giá nào ta cũng phải tới Điền Lan Sơn. Nhưng ta đã sớm nhờ Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh hỗ trợ, ngầm bảo hộ Sương Sương. Ngoài ra, để phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn, ta thậm chí còn để Tiểu Thanh mang theo một gốc Bất Tử Thảo! Tuyệt đối sẽ không có việc gì xảy ra!"
(Không biết Tiểu Thanh đã sản xuất được Bất Tử Thảo chưa nhỉ?- DG BD: lão hỏi lão Cà Chua xem, cái này ta cũng bí lù)
Chỉ cần nữ nhi xảy ra bất kì chuyện gì, Đằng Thanh Sơn tuyệt đối sẽ không chịu nổi. Hắn đương nhiên để Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh mang theo một gốc Bất Tử Thảo, phòng ngừa vạn nhất.
(Người xưa có câu: "Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất" mà lại- DG)
"A!"
Dương Động nhẹ nhõm thở dài một hơi: "Một khi sư phụ đã không có gì phải sợ thì cần gì phải đi Điền Lan Sơn."
"Hơn nữa, ta với Thanh Sơn cũng hoài nghi đây là kế điệu hổ ly sơn." Lý nói: "Dù sao, Sương Sương cùng Cung An Nhiên trước đây cũng đã có với nhau một đoạn thời gian coi như là "vui vẻ". Nếu Cung An Nhiên muốn giết Sương Sương thì nó đã chết cả trăm lần rồi. Nhưng mãi cho tới bây giờ hắn vẫn không động thủ mà lại bắt Sương Sương đi, rốt cuộc hắn muốn làm gì?"
Dương Đông cũng nở nụ cười: "Đúng vậy, chính là muốn nàng làm con tin. Chỉ cần Sương Sương sư muội còn trong tay bọn họ thì bọn họ cũng dễ dàng áp chế sư phụ." Dương Đông cũng là người thông minh nên hiểu ra ngay.
"Có thể che giấu gian tế trà trộn vào Quy Nguyên Tông hơn mười năm, hơn nữa có thể chạm đến nữ nhi của ta, thế lực này tuyệt đối không phải là nhỏ." Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt nói: "Có hai khả năng, khả năng thứ nhất thì đây rất có thể là một thế lực lớn trước giờ vẫn ẩn nhẫn, giống như Thiên Thần Cung năm đó. Ý đồ của bọn chúng là muốn dựa vào bí tịch Hình Ý Ngũ Hành Quyền, làm cho thế lực bọn chúng càng trở nên cường đại."
"Khả năng thứ hai thì đây có lẽ là dư nghiệt Thanh Hồ Đảo mưu toan trả thù chúng ta."
Cửu Châu đại địa phạm vi quá rộng lớn, Đằng Thanh Sơn cũng không dám chắc là không có những phương nhân mã tiềm phục trong bóng tối. Tỉ như Vạn Tượng Môn, từ khi thành lập đến nay không hề tranh bá thiên hạ. Hoặc tỉ như người được mệnh danh là "Phú khả địch quốc", Tài Thần Chu Đồng (giàu ngang một quốc gia) nhờ buôn bán mà nhân mã trải khắp thiên hạ. Nói không chừng trong số đám thủ hạ mở tửu lâu, tiền trang của ông ta cũng có cao thủ tiềm phục. Dù sao, những thế lực chân chính cường đại cũng không cần phải lấy hình thức là một tông phái.
"Nếu là khả năng thứ nhất, chúng không nắm được nhược điểm của ta, ta cũng không phải chịu bọn chúng áp chế."
"Nếu là khả năng thứ hai, ta phải nhân cơ hội này quét sạch dư nghiệt Thanh Hồ Đảo." Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói: "Đợi lát nữa, sau khi rời đi, một lúc sau ta sẽ phản hồi về Đại Duyên Sơn ở dưới lòng đất cách phía trên nơi này bốn mươi dặm."
"Sư phụ, ý người là..." Dương Đông cả kinh.
Sau khi rời khỏi đây rồi bí mật phản hồi?
Chỉ trong giây lát, Dương Đông đã hiểu được ý tứ của Đằng Thanh Sơn.
"Lý, đợi lát nữa thông tri cho Đao Trì một tiếng. Một khi có Hư Cảnh cường giả tiến vào địa phận Hình Ý Môn, bảo nó phát ra tiếng hô báo cho ta biết." Đằng Thanh Sơn nói: "Đến lúc đó, ta sẽ từ dưới lòng đất chui lên cùng Đao Trì liên thủ. Nếu địch nhân thật sự cường đại, thì có thể mời Tử Tích lão ca hỗ trợ một tay."
Một khi đã muốn sắp đặt căn cơ tại Đai Duyên Sơn, Đằng Thanh Sơn đương nhiên phải bái phỏng qua Kim Sắc Long Quy cùng Yêu Long Tử Tích.
Kim Sắc Long Quy đã biết Đằng Thanh Sơn trước đó, đương nhiên là dễ dàng kết giao.
Vốn Đằng Thanh Sơn cũng nghĩ kết giao với Yêu Long Tử Tích sẽ tương đối khó khăn. Nhưng không nghĩ tới, thái độ của Yêu Long Tử Tích đối với Đằng Thanh Sơn cũng khá là bình thường. Tuy rằng Yêu Long Tử Tích rất thích ngủ, một lần ngủ mất mấy năm cũng là rất bình thường, nhưng trong mười chín năm Đằng Thanh Sơn định cư tại đây cũng có gặp qua ba lượt, mà mỗi lần nói chuyện thông qua Lý phiên dịch cũng khá là vui vẻ. Nếu thật sự gặp nguy hiểm, Đằng Thanh Sơn tin tưởng mời Yêu Long Tử Tích hỗ trợ cũng không phải là việc khó.
"Ân, ta sẽ thông tri cho Đao Trì." Lý gật đầu nói.
Đại khái khoảng một canh giờ sau, Đằng Thanh Sơn nhìn vầng thái dương đã lên đến giữa đỉnh đầu(giữa trưa).
"Lý, Hình Ý Môn giao cho nàng cùng Đao Trì." Đằng Thanh Sơn nhắc nhở một tiếng. Sau đó dưới ánh mắt dõi theo của thê tử, Đằng Thanh Sơn hóa thành một đạo lưu quang hướng phía Tây Nam bay đi. Phi hành không bao lâu, ước chừng khoảng hơn nghìn dặm, Đằng Thanh Sơn trực tiếp lao thẳng xuống, chui vào sâu trong lòng đất, lặng lẽ quay ngược trở về!
Di chuyển trong lòng đất so với phi hành phải chậm hơn không ít.
Sau một hồi hao phí đại khái khoảng gần nửa canh giờ, Đằng Thanh Sơn đã về tới chỗ dưới nền đất cách Đại Duyên Sơn ở phía trên đại khái khoảng bốn mươi dặm.
"Nơi này nóng thật." Đằng Thanh Sơn khoanh chân tĩnh tọa giữa dòng nham thạch(thế này bảo sao không nóng!!! -DG), thiên địa chi lực sớm đã đem nham thạch cách xa thân thể mình.
"Không biết là dư nghiệt Thanh Hồ Đảo hay là một thế lực muốn cướp đoạt bí tịch Ngũ Hành Quyền đây?" Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm suy ngẫm lại một lần, sau đó liền nhắm mắt tĩnh tọa,im lặng chờ đợi.
Viêm Châu, trong tòa thần bí sơn trang.
Theo thời gian trôi qua, Hồng Sương cảm thấy lực lượng dần khôi phục được một chút. Nhuyễn Cốt Tán không có khả năng khiến cho một người vĩnh viễn mất đi khí lực, nó chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian nhất định mà thôi.
"Hiện tại thực lực của ta đại khái đã khôi phục được hai thành, càng về sau tốc độ khôi phục càng nhanh hơn. Phỏng chừng đến cuối ngày là có thể hoàn toàn khôi phục."
Hồng Sương yên lặng ngồi trong lồng sắt, môi mím chặt, cả người tựa hồ hữu khí vô lực.
"Đáng giận, cái loại khóa này không ngờ lại được luyện chế từ Huyền Thiết." Hai tay Hồng Sương bị trói ngoặt ra sau. Nàng bị trói bởi loại khóa đặc chế từ Huyền Thiết, hai tay căn bản không thể bộc phát đủ lực đạo.
"Cho dù là thời kì toàn thịnh, ta cũng không có cách nào phá vỡ cái khóa này. Trừ phi thủ pháp nửa bước Băng Quyền(Băng Quyền cần bước một bước, bây giờ bước nửa bước thì thời gian súc lực sẽ lâu hơn nhưng uy lực sẽ mạnh hơn- DG) đại thành, đồng thời đạt tới tông sư chi cảnh thì may ra mới có thể thành công." Hồng Sương trong lòng vô cùng lo lắng.
Đột nhiên.
"Đại nhân!"
"Thưa ngài!"
Trong đám người giám sát Hồng Sương, thì gã hán tử "vạ nhĩ" là đầu lĩnh, nay hắn cũng hướng hắc bào nhân đang đi tới mà cung kính hành lễ. Lập tức, Cung An Nhiên cùng nghĩa phụ của hắn là Cung Ô Đồng cũng đồng dạng khom mình hành lễ.
"Ai vậy? Tựa hồ địa vị rất cao?" Hồng Sương ngẩng đầu nhìn lên.
Người này vận một bộ hắc bào, sắc mặt vàng vọt, cặp mắt phảng phất như cá chết, cả người bộc lộ một cỗ khí tức âm lãnh.
"Hồng Sương cô nương." Thanh âm lạnh như băng từ miệng hắc bào nhân truyền đến.
"Hừ." Hồng Sương lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.
"Chậc chậc, bây giờ mà vẫn còn tính tình của một đại tiểu thư hay sao? Hồng Sương cô nương, hình như ngươi quên mất đây không phải là Hình Ý Môn của ngươi." Hắc bào nhân cười lạnh nói.
"Người đâu, tới đây!"
Hắc bào nhân chỉ vào lồng sắt, nói: "Mở cửa ra cho ta!"
"Ân?" Hồng Sương cả kinh.
"Vâng thưa ngài!" Gã "vạ nhĩ" đầu lĩnh tự mình chạy tới, dùng chìa khóa mở khóa ra. Sau đó, "loảng xoảng" một tiếng liền mở ra cửa sắt.
Hồng Sương nhìn chằm chằm hắc bào nhân: "Ngươi muốn làm gì?"
Hắc bào nhân ngửa đầu nhìn trời: "Ân, cách chính ngọ còn khoảng một canh giờ, có thể động thủ được rồi. Cung An Nhiên, ngươi qua đây."
"Vâng thưa ngài." Cung An Nhiên trước mặt hắc bào nhân lộ vẻ vô cùng cung kính.
"Bây giờ, ngươi dùng cây đao này." Hắc bào nhân lật tay lấy ra một thanh đoản đao, chỉ vào Hồng Sương, lạnh lùng nói: "Rạch mặt nàng ta cho ta. Rạch đúng mười chín đao, một đao cũng không được thiếu nhưng cũng không được nhiều hơn."
Cung An Nhiên cả kinh.
Hủy dung?
"Ngươi... Ngươi..." Hồng Sương cũng nhìn hắc bào nhân, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. Đối với một nữ tử, mức độ quan trọng của dung mạo thì không cần phải nói. Hồng Sương tuy rằng không tính là tuyệt mĩ, nhưng được di truyền từ Lý cùng Đằng Thanh Sơn, dung mạo có thể coi là thượng đẳng. Hơn nữa là một Nội Gia Quyền tu luyện giả, làn da nàng rất mềm mại.
Hơn nữa độ tuổi của nàng, đúng là độ tuổi xinh đẹp nhất của một người con gái.
"Ân?" Hắc bào nhân sắc mặt trầm xuống.
"Vâng thưa đại nhân." Cung An Nhiên hít sâu một hơi, tiếp nhận đoản đao, nhìn Hồng Sương trong lồng sắt.
"An Nhiên, ngươi... Ngươi thật sự muốn..." Hồng Lâm tưởng tượng đến việc người lúc trước mà mình đã dành trọn tình cảm nay lại cầm dao rạch mặt mình, nàng cảm thấy như trời đất đã sụp đổ.
"Ngươi đừng trách ta, muốn trách thì trách cha ngươi đi!" Cung An Nhiên trầm thấp nói, sau đó cầm trong tay đoản đao, từng bước từng bước tiến vào lồng sắt, trong hai tròng mắt có một tia lãnh mang.
Hồng Sương muốn phá vỡ khóa, nhưng với hai thành sức lực vừa hồi phục thì căn bản là không thể.
"Cung An Nhiên." Hồng Sương cắn chặt hai hàm răng.
"Hừ." Cung An Nhiên tiến thẳng về phía Hồng Sương, còn hắc bào nhân cùng hơn mười hào nhân xung quanh cười lạnh chứng kiến một màn sắp xảy ra.
Nhưng đột nhiên, "Hưu" một tiếng.
Một đạo bạch tiễn trong khoảnh khắc liền xuyên qua trái tim Cung An Nhiên. Cung An Nhiên trừng lớn mắt, nhìn xuống lồng ngực, một cái lỗ máu đã xuất hiện ở giữa ngực hắn.
"Đây... Đây là..." Khóe miệng hắn không ngừng chảy ra những bụm máu, sau đó liền ầm ầm ngã xuống giữa lồng sắt, không ngờ đã chết!
"A!" "A!" "A!"
Liên tiếp mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ thấy giữa tiền viện, một đám người bao gồm Cung Ô Đồng đều bị đạo bạch quang bắn thủng một lỗ trên người, sau đó ầm ầm ngã xuống. Không một ai có thể ngăn cản.
"Soạt!" Hắc bào nhân một đao phách lui đạo bạch tiễn, trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ.
Đạo bạch tiễn huyền phù giữa không trung, nguyên lai là con chim nhỏ màu trắng trước giờ vẫn đi theo Hồng Sương. Giờ phút này, con chim nhỏ màu trắng cũng hung hăng nhìn chằm chằm hắc bào nhân.
"Yêu Thú, trước Thiên cấp Yêu Thú?" Hắc bào nhân không thể tin cái con chim nhỏ nhìn như Hoàng Tước(chim sẻ) này lại là một con phi cầm Yêu Thú lợi hại! Hắn đường đường là Tiên Thiên Thực Đan cường giả, không ngờ một đao lại không thể đả thương nó.
"Tiểu Bạch!" Hồng Sương cũng giật mình,trong đầu lập tức tái hiên một cảnh trước đây.
"Sương Sương, Hồng Vũ, hai con chim nhỏ này rất đáng thương, cha cùng nương vừa mới nhặt được chúng trong núi, các ngươi nhất định phải hảo hảo chiếu cố bọn chúng a!"
Từ nhỏ đến lớn, Hồng Sương cùng Hồng Vũ đều chiếu cố hai con chim nên cũng sinh ra cảm tình. Nhưng bọn họ chưa bao giờ biết, con chim nhỏ nhìn như là chuyên dùng cho phú gia công tử nuôi trong lồng này lại là một loại Tiên Thiên phi cầm Yêu Thú chưa từng được biết đến, cũng như không được ghi lại trong thư tịch.
"Tiểu gia hỏa, xem ta giết ngươi như thế nào." Hắc bào nhân ánh mắt phát lạnh.
"Oanh."
Một cỗ khí tức nóng cháy trong khoảnh khắc bao trùm tiền viện.
Hắc bào nhân ngửa đầu vừa kịp thấy một Thần điểu cực lớn được bao trùm trong hỏa diễm đang phiêu phù giữa không trung.
"Bất Tử Phượng Hoàng!" Hắc bào nhân sắc mặt trong khoảnh khắc liền biến thành trắng xanh, tâm hồn hoàn toàn rơi vào đáy vực tuyệt vọng.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.