Chương 57
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2335 chữ
- 2020-05-09 06:55:12
Số từ: 2330
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Khiêu Chiến Bách Phu Trưởng. Kết thúc! Tám tân nhậm Bách Phu Trưởng. Phân biệt là Đằng Thanh Sơn, Ngưu Triển, Công Dương Khánh, Hồng Hưng Dương, Nhạc Tùng..." Hắc bào lão giả ở trên đài cao, liên tục cao giọng báo ra tên tám người chiến thắng.
"Tám Bách Phu Trương, tiến đến phía trước" Hắc bào lão giả lớn tiếng nói.
Tám người Đằng Thanh Sơn, song song hướng phía trước đi đến.
Đạp! Đạp! Đạp!
Tám con Thanh Tông Đạp Tuyết Mã khoác trọng giáp, được tám gã quân sĩ Hắc Giáp Quân dắt lại, yên ngựa của mỗi một con Thanh Tông Đạp Tuyết Mã đều để vào một bộ Xích Thiết trọng giáp màu đỏ sậm.
"Bách Phu Trưởng của Hắc Giáp Quân ta, mỗi người, đều có được một Thanh Tông Đạp Tuyết Mã cùng với một bộ Xích Thiết trọng giáp. Về phần binh khí, có thể sử dụng của mình mang theo, cũng có thể hướng Tông Phái yêu cầu" Hắc bào lão giả lạnh lùng nói.
"Đằng Thanh Sơn" Hắc bào lão giả đột nhiên nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, "Ngươi. Từ hôm nay trở đi, là Bách Phu trưởng của đội thương binh (quân dùng thương) dưới trướng đệ tam Đô Thống thuộc đệ nhất Lĩnh Hắc Giáp Quân ta"
"Vâng" Đằng Thanh Sơn cao giọng đáp.
"Nhận lấy chiến mã, trọng giáp!" Hắc bào lão giả lạnh lùng nói.
Một gã quân sĩ Hắc Giáp Quân một bên tức khắc dẫn Thanh Tông Đạp Tuyết Mã kia dắt tới bên cạnh Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn trịnh trọng tiếp nhận Thanh Tông Đạp Tuyết Mã cùng Xích Thiết trọng giáp "Hắc giáp quân thật đúng là tiền nhiều thế mạnh. Bách phu trưởng sử dụng Thanh Tông Đạp Tuyết Mã, Xích Thiết trọng giáp"
Thanh Tông Đạp Tuyết Mã chính là vương giả trong Thanh Tông Mã. Trị giá năm ngàn lượng bạc.
Xích Thiết trọng giáp không thấp hơn Thanh Tông Đạp Tuyết Mã chút nào.
Nếu tính thêm trọng giáp khoác trên người chiến mã, chỉ riêng trang bị này, trị giá đã hơn một vạn lượng bạc. Không thể gọi là không xa xỉ.
"Ngưu Triển!" Hắc bào lão giả lại mở miệng "Ngươi, từ hôm nay trở đi dưới trướng đệ nhất Đô Thống thuộc đệ tam Lĩnh của Hắc Giáp quân ta...."
Liên tục tám Bách Phu trưởng nhận chiến mã, trọng giáp. Hàng loạt các quân sĩ Hắc Giáp Quân phía dưới cũng không khỏi đỏ mắt.
"Tranh đoạt Bách phu trưởng chấm dứt. Chín vị nhất lưu võ giả thất bại. Trực tiếp trở thành Ngũ trưởng. Bây giờ bắt đầu tranh đoạt Ngũ trưởng" Hắc bào lão giả lạnh nhạt nói. Lập tức trở về chỗ ngồi, tranh đoạt đội trưởng này, đệ nhất thống lĩnh hắn xem cũng chẳng muốn liếc mắt một cái.
So với trận đấu tranh đoạt Bách Phu Trưởng. Tranh đoạt Ngũ trưởng thanh thế rõ ràng kém hơn một chút.
Nhưng cả giáo trường, lại càng thêm náo nhiệt.
"Thanh Sơn. Ngươi xem đi, chức Ngũ trưởng này, ta cầm dễ như nhở bàn tay. Ngươi đã lấy chức Bách Phu trưởng, ta không thể để ngươi mất mặt" Đằng Thanh Hổ tự tin cười, mà Đằng Thanh Sơn đối với thực lực Đằng Thanh Hổ có chút nắm chắc. Trong nhị lưu võ giả, biểu ca của hắn hẳn ở bậc trung.
Bởi vì luyện tập Đại Thương Thung, Hổ quyền. Biểu ca hắn ở phương diện tốc độ thương pháp cùng thính kình. tương đương bách phu trưởng "Ngưu Triển".
"Lấy chức Ngũ trưởng. Hẳn là sẽ không có vấn đề" Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm nghĩ.
"Đằng Thanh Sơn." Thanh âm thanh thúy vang lên.
Đằng Thanh Sơn nhìn lại. Người tới đúng là Ngũ Mạn, Ngũ Mạn chớp mắt "Đằng Thanh Sơn, Ta ngay từ đầu thật đúng là nhìn không ra nha. Ngươi còn lợi hại như vậy, ngay cả Nhạc Tùng cũng bị ngươi đánh bại. Thương pháp của ngươi luyện như thế nào? Sư phụ ngươi là ai?"
"Tự ta sáng tạo. Ngươi tin hay không?" Đằng Thanh Sơn cười chọc nói.
"He he. Còn ba hoa" Ngũ Mạn hừ một tiếng, sau đó nhìn Thanh Tông Đạp Tuyết Mã mà Đằng Thanh Sơn dắt. Ánh mắt lộ ra vẻ hâm mộ, lập tức trừng mắt Đằng Thanh Sơn một cái "Hừ. Đám quái vật các ngươi, lần này lại xuất hiện mấy người cao thủ, bằng không. Tám bách phu trưởng khẳng định có ta, a... Ta khi nào thì có thể có một Đạp Tuyết Mã đây?"
"Sư tỷ. Đạp Tuyết Mã này. Ngươi dù có được, muốn thuần phục cũng không là chuyện đơn giản a." Gia Cát Vân cùng muội muội Gia Cát Thanh của hắn đã đi tới.
"Đằng huynh, Đạp tuyết mã này ngươi dắt còn được, nhưng muốn leo lên lưng nó ngồi, bắt nó ngoan ngoãn nghe lời thì không đơn giản như thế" Gia Cát Vân cười nhắc nhở nói "Ngựa càng quý, thuần dưỡng càng khó khăn, cần kiên nhẫn một chút."
"Ừm... Ca, các ngươi xem, Đằng Thanh Hổ kia thắng rồi" Gia Cát Thanh đột nhiên nói.
Đằng Thanh Sơn quay đầu qua.
Quả nhiên...
Đằng Thanh Hổ cầm trường thương trong tay. Đang đắc chí lớn tiếng gào thét, nhưng ở thao trường ồn ào, cơ hồ nghe không được.
Hoàng hôn. Trăng rằm treo ở trên cao.
Hiện giờ là tháng mười hai giá rét, chiều tối thật lạnh, ở chỗ quan doanh của Nguyên Tông Hắc Giáp Quân, các bách phu trưởng mỗi người đều có một khu nhà riêng của mình. Mà tân nhậm Bách Phu Trưởng Đằng Thanh Sơn. Giờ phút này đang ở trong khu nhà của mình.
"Các quân sĩ hắc giáp quân, uống rượu quả thật lợi hại" Đằng Thanh Sơn nhớ lại ngày hôm nay ngậm ngùi không thôi.
Ban ngày, là tranh đoạt Bách Phu trưởng, Ngũ trưởng, tới buỗi tối cũng là uống rượu ăn mừng, Đằng Thanh Sơn trở thành tân nhậm Bách Phu Trưởng, các quân sĩ dưới trướng hắn đương nhiên phải mời rượu. Cao thủ khác của Hắc Giáp Quân cũng kính trọng Đằng Thanh Sơn là cao thủ, đều tới mời rượu.
May là, cơ quan nội tạng của Đằng Thanh Sơn cực kì hùng mạnh. Mới có thể không say.
"Hôm nay còn có một việc chưa làm." Đằng Thanh Sơn nhìn về phía góc sân, chiến mã "Thanh Tông Đạp Tuyết Mã" nhốt ở đó
"Thu phục ngựa?"
Đằng Thanh Sơn cười bước qua.
Đôi mắt ngựa của Thanh Tông Đạp Tuyết Mã nhìn nhìn Đằng Thanh Sơn. Sau đó lại cúi đầu. Căn bản không để ý Đằng Thanh Sơn.
"Hô" Đằng Thanh Sơn tay phải đặt ở trên yên ngựa.
Đột nhiên dùng lực!
Thanh Tông Đạp Tuyết mã đứng không vững, quỳ xuống.
Thanh Tông Đạp Tuyết Mã tức thì nổi giận, bốn vó đạp mạnh, liều mạng đứng dậy, đồng thời phát ra tiếng hí phẫn nộ.
Đằng Thanh Sơn chỉ dùng một tay ấn xuống yên ngựa, bất kể Thanh Tông Đạp Tuyết mã phẫn nộ phản kháng thế nào đều vô pháp hoàn toàn đứng lên...một tay của Đằng Thanh Sơn phảng phật như một ngọn núi. Bất kể nó điên cuồng thế nào đều vô pháp khiến tay Đằng Thanh Sơn nhấc lên được một thốn.
Đằng Thanh Sơn thờ ơ nhìn Thanh Tông Đạp Tuyết mã.
Từ từ, Thanh Tông Đạp Tuyết mã buông tha phản kháng, cúi thấp đầu.
Động vật rất đơn giản, ngươi mạnh hơn nó, nó sẽ chọn thần phục.
"Hử?" Tai Đằng Thanh Sơn khẽ động.
"Kétt" cửa sân mở ra, Đằng Thanh Hổ tiến vào, thân đầy mùi rượu, cười nói "Thanh Sơn, ha ha, chỗ Bách Phu trưởng ở, so với chỗ ta tốt hơn nhiều nha. Chỗ ta chỉ có một phòng, không có sân. Ta ngủ lại đây à"
"Được, không vấn đề" Đằng Thanh Sơn cười nói. Hôm nay biểu ca của hắn cũng bằng vào thực lực đoạt được chức Ngũ Trưởng.
"Vừa rồi ta nghe thấy tiếng ngựa hí. Thế nào, ngươi đang thuần phục Thanh Tông Đạp Tuyết mã?" Đằng Thanh Hổ hỏi.
"Đúng"
"Thế nào rồi?" Đằng Thanh Hổ hỏi "ta nghe vài huynh đệ nói, Đạp Tuyết mã này không phải dễ thuần phục"
"Đã thuần phục rồi" Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa lấy trong phòng ra một bình nước trà "Ngửi người ngươi đầu mùi rượu, uống chút nước tra cho tỉnh rượu" nói xong đến một góc sân. Huynh đệ hai người người ở bàn đá, uống tra chuyện trò.
"Ờ, cũng phải. Thanh Sơn ngươi mười tuổi đã có thể giết chết Lang Vương, thuần phục một con Đạp Tuyết mã tính làmg gì" mắt Đằng Thanh Hổ phát sáng "Thanh Sơn, ngươi biết ngựa cưỡi của Đô Thống và Thống Lĩnh Hắc Giáp quân là gì không? Còn trọng giáp nữa, là gì biết không?"
"Là gì?" Đằng Thanh Sơn còn thực sự chưa rõ.
Hắc Giáp quân tổng cộng có bốn vị Thống Lĩnh, mười hai Đô Thống, sáu mươi vị Bách Phu trưởng.
"Nghe vài huynh đệ Hắc Giáp quân nói Bách Phu trưởng là Đạp Tuyết mã, Xích Huyết trọng giáp. Đô Thống đại nhân chính là Xích Huyết mã trị giá hai ba vạn bạc trắng cùng Hàn Thiết trọng giáp cũng quý giá tương đương! Nghe nói một con Xích Huyết bảo mã có thể ngày đi hơn hai ngàn dặm" Đằng Thanh Hổ ở cùng các binh sĩ thường, nghe được không ít tin tức.
Mắt Đằng Thanh Sơn sáng lên.
Xích Huyết bảo mã?
Đằng Thanh Sơn đã nghe qua mồ hôi loại chiến mã này chảy ra đều đỏ như máu, tốc độ phi cực nhanh.
Hàn Thiết trọng giáp đương nhiên không thể hoàn toàn là Thiên niên hàn thiết, cái loại mặc trên ngươi cảm giác lạnh thấu xương. Chỉ có một phần nguyên liệu là Hàn thiết. Hàn Thiết trọng giáp sức phòng ngự đương nhiên cực cao.
"Bốn đại Thống Lĩnh thì sao?" Đằng Thanh Sơn truy hỏi.
"Bốn đại Thống Lĩnh cưỡi "Hắc Long mã" là một trong ba đại Long mã ở Cửu Châu này, còn được gọi là "Hắc Yểm mã". Nghe nói một ngày có thể đi được năm ngàn dặm! Khi chạy, nghe nói chỉ cảm thấy một cơn hắc phong thổi qua, nhìn cũng không thấy. Trong bốn đại Thống Lĩnh chỉ có hai người thuần phục được Hắc Yểm mã, hai người còn lại tuổi trẻ hơn một chút, đều không thuần phục thành công.
Đằng Thanh Sơn thầm thán phục.
Ngày đi năm ngàn dặm?
Nên biết chiến mã không thể chạy liên tục 24h liền, ngựa cũng cần phải nghỉ ngơi. Hắc Yểm mã này cho dù là Long mã, một ngày chạy 12h đã coi là lợi hại rồi. 12h chạy năm ngàn dặm tương đương 400dặm/h.
"Tốc độ 200km/h? đó còn là tốc độ duy trì lâu. Nếu là tốc độ bạo phát, trong chớp mắt tốc độ có lẽ đạt đến 400km/h, so với tốc độ cực hạn của xe đua siêu cấp ở tiền thế còn muốn nhanh hơn" Đằng Thanh Sơn cảm thấy kinh hãi.
Không hổ là Long mã!
Ngày đi năm ngàn dặm, đáng sợ! Cũng chỉ có thời đại thiên địa linh khí dồi dào mới sinh ra được.
"Ngựa càng lợi hại càng khó thuần phục. Tuy Hắc Yểm mã này đã được tiền bối của Quy Nguyên tông thuần phục qua, dã tính còn rất ít. Nhưng vẫn không phải cao thủ bình thường có thể thuần phục được" Đằng Thanh Sơn thầm nhủ.
"Chiến giáp của bốn đại Thống Lĩnh là Huyền Thiết trọng giáp! Lực phòng ngự cũng cực cao" Đằng Thanh Hổ nói.
"Ừm" Đằng Thanh Sơn đối với cái gọi là trọng giáp hoàn toàn không để ý.
Bởi vì...
Trọng giáp trong quần chiến thì lợi hại, nhưng khi cao thủ giao chiến với nhau lại có nhược điểm trí mạng!
1. Trọng giáp không thể không có chút khe hở nào, mặc trên người càng có không ít khe hở. Cao thủ hoàn toàn có thể thông qua chỗ hở này giết chết địch nhân.
2. Chổ trí mạng nhất của trọng giáp chính là ảnh hưởng tốc độ, ảnh hưởng độ nhạy cảm!
Làm một cao thủ, chém giết sinh tử, độ nhạy cảm rất trọng yếu. Nếu như mặc trọng giáp, động tác, độ linh hoạt khẳng định giảm rất nhiều. Trong thiên quân vạn mã không cần nói tới, nhưng khi 1 vs 1 đối phương hoàn toàn có thể lấy linh hoạt để né tránh, dễ dàng chà đạp, giày vò ngươi.
Huynh đệ hai người nói chuyện đến tận khuya.
"Được rồi, biểu ca, khuya lắm rồi, nghỉ sớm chút, mai còn phải luyện tập buổi sáng nữa" Đằng Thanh Sơn nói.
"Ừ" Đằng Thanh Hổ chợt có chút cô độc "Phải à, mai còn phải luyện tập sáng nữa... Thanh Sơn, từ ngày mai trở đi chúng ta chính thức là một thành viên của Hắc Giáp quân, ta thật có chút không quen. Không biết các tộc nhân trong Đằng gia trang thế nào rồi"
Trong lòng Đằng Thanh Sơn khẽ run rẩy.
Đúng, từ ngày mai trở đi, hắn chính là một thành viên của Quy Nguyên tông, còn là Bách Phu trưởng của Hắc Giáp quân.
"Cố gắng, đừng để thân nhân trong tộc thất vọng" Đằng Thanh Sơn khích lệ.
"Ù" Đằng Thanh Hổ hít sâu một hơi "Huynh đệ chúng ta gắng sức tại Quy Nguyên tông này, đợi mai sau, nở mặt nở mày quay về!"
--------------------------------