• 293

Chương 1086: Chút tấm lòng. cô muốn quay về?



Bà đã cầm chúng, vậy cũng chỉ có thể là bà mở ra thôi.
Vân Tiên cười lạnh từng bước dẫn dắt Dương Hiểu Xuân.

Vân Tiên biế8t nếu để Tần Y Nhu tự mở lì xì ra, khi bà biết trong tấm thẻ này có bao nhiêu tiền chắc chắn phản ứng của bà sẽ không khác phản ứn3g của Dương Hiểu Xuân là bao nhiêu.

Vì vậy Vân Tiên dứt khoát hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, trực t9iếp để Dương Hiểu Xuân giúp Tần Y Nhu mở bao lì xì.
Sau khi Dương Hiểu Xuân xuống đài, Tần Y Nhu mới cầm lấy tấm thẻ đen trên tay muốn trả lại cho Xà Tích:
Thẻ này quá quý giá, cô… cô không thể nhận nó được.

Số tiền bên trong tấm thẻ này có thể khiến cho không biết bao nhiêu người không cần lo nghĩ chuyện cơm áo suốt cả đời.
Tần Y Nhu đưa tay muốn trả tấm thẻ lại cho Xà Tích.
Mà bây giờ điều thu hút sự chú ý của người khác cũng không phải chuyện này, Dương Hiểu Xuân vừa mới nói gì, bà ta xấu hổ khi mở tiền mừng của Tần Y Nhu?

Bà cảm thấy xấu hổ khi mở ra, vậy vừa rồi sao lại không biết xấu hổ mà mở lì xì của mẹ tôi ra?
Vân Tiên khoanh hai tay trước ngực, cô cứ đứng như vậy dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Dương Hiểu Xuân.

À thì… tôi…
Lúc này Dương Hiểu Xuân mới ý thức được vừa rồi mình đã đoạt lấy lì xì trên tay Tần Y Nhu rồi mở ra, bà ta đứng ngơ ngác tại chỗ.
Đương nhiên, cho dù những
ông lớn
này có thể có được thẻ đen thì cũng không có ai giống như Xà Tích lấy làm tiền mừng mà đem đi tặng.
Nhìn thẻ đen đơn giản vậy thôi, nhưng nó chính là thứ đại diện cho thân phận cao quý, người có đủ tư cách sở hữu nó sẽ không dễ dàng lấy ra tặng cho người khác, như vậy chẳng khác nào tặng thân phận tôn quý của mình cho người ta.
Ở đây trừ Xà Tích ra thì không ai có thể làm như vậy. Bởi vì đối với cô hay đối với đoàn lính đánh thuê Cổ Sát mà nói, muốn có một tấm thẻ đen quả thực là dễ như trở bàn tay.

Không không không, tiền mừng này là của Y Nhu mà, để cho tôi mở ra, t6ôi… sao tôi lại không biết xấu hổ như vậy được!
Dương Hiểu Xuân đã bị tấm thẻ đen vừa rồi dọa chết khiếp, bà ta không dám tiếp tụ5c mở ra, sợ lại lấy ra mấy tấm thẻ đen nữa.
Nhưng mà Dương Hiểu Xuân không biết, thẻ đen đâu phải là thứ những mà
ông lớn
ở đây ai cũng có thể có.
Thẻ đen này mới được phát hành vào năm 1999, ngoại trừ những người thân phận cao cấp nhất mới có tư cách sở hữu, còn lại ngay cả một số
ông lớn
quốc tế cũng không thể có được.

Tiểu Tiên, không sao đâu, để mẹ tự mở là được rồi.
Tần Y Nhu thấy bầu không khí càng ngày càng gượng gạo thì đứng ra nói một câu.
Nói xong bà đưa tay ra lấy lại những bao lì xì từ trong tay Dương Hiểu Xuân, sau đó để bà ta tranh thủ thời gian quay trở về chỗ ngồi, dù sao cũng là hôn lễ, bà chỉ hy vọng hôn lễ có thể diễn ra suôn sẻ, mọi chuyện tốt đẹp.
Thấy Tần Y Nhu lên tiếng, Vân Tiên cũng không nói gì nữa.

Cô, đây chỉ là chút tấm lòng của cháu thôi.
Xà Tích không nhận lại thẻ, cô suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói.


Mẹ, chút tiền này đối với cô ấy không là gì cả, mẹ cứ yên tâm nhận lấy đi.
Vân Tiên cũng nói theo một câu.

Đương nhiên là Tần Y Nhu không chịu, cuối cùng vẫn là Cát Quân Kiến ra mặt khuyên nhủ, Tần Y Nhu mới chịu nhận lấy.

Cát Quân Kiến biết rõ thân phận của mấy người Xà Tích, cũng biết Vân Tiên là boss của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, vì vậy ông hiểu, đối với mấy người Xà Tích, số tiền ấy quả thật không là gì cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.