• 293

Chương 1087: Người phụ nữ đáng chết này, cô dám đi


Vì một câu nói sau một ngàn năm sẽ quay trở về của Vu Thần đại nhân mà ngàn năm qua Lam Tố phải gánh vác sứ mệnh của toàn bộ Vu tộc.
Hiện tại, một nghìn năm đã trôi qua, cuối cùng Lam Tố đã tìm được Vu Thần đại nhân của Vu tộc, chỉ là không may Vân Tiên đã không3 còn nhớ gì cả, cô đã quên hết toàn bộ, quên mất cả đại lục Ngự Long.

Nhưng Lam Tố không quên, Lam Tố sinh ra ở Vu tộc, cho dù 9chết cũng phải chết ở Vu tộc!
Lúc này đến lượt Vân Tiên im lặng.
Trong tiềm thức của Vân Tiên, dù là đại lục Ngự Long hay Vu tộc, tất cả đều xa lạ đối với cô, cho nên cô sẽ không đi, chứ không phải là quay trở về.
Về phần Vu Thần đại nhân, Lam Tố vô cùng hy vọng Vân Tiên có thể theo mình trở về.
Những6 lời từ thời cổ đại lưu truyền đến tận bây giờ không lúc nào là cô không ghi nhớ, Vu Thần còn thì Vu tộc còn, Vu Thần vong thì Vu tộc c5ũng mất!

Tôi hiểu rồi.
Lam Tố nở một nụ cười chua xót, cô ấy cũng yên lặng mấy giây.

Tôi sẽ mang theo hộp đàn hương quay về đại lục Ngự Long.
Lam Tố khẽ nói.
Ngập ngừng một chút, cô cúi đầu nhìn dưới mặt đất, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Vân Tiên, giọng nói mờ mịt:
Có lẽ sau này tôi sẽ không quay về đây nữa.
Nói đến cùng, giọng nói đã nhẹ đến mức chỉ có bản thân Lam Tố mới nghe thấy.
Vân Tiên chớp mắt một cái, ánh mắt liếc xéo về phía bóng người đã nhẫn nại thật lâu nghe hết cuộc đối thoại của bọn họ, lúc này bóng người đó đang xông lại đây.
Một lúc sau, Lam Tố không trả lời vấn đề của Vân Tiên mà hỏi lại Vân Tiên một lần nữa:
Vu Thần đại nhân, cô thật sự không quay về sao?

Lúc này đây, Lam Tố không gọi cô là
Vân Tiên
như trước nữa, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc.
Vu Thần đại nhân trở về có thể khiến cho Vu tộc đã yên lặng trăm ngàn năm một lần nữa hồi sinh, đoạt lại bảo tọa đệ nhất thế gia của mình ở đại lục Ngự Long.
Đây là ước vọng của Lam Tố và tất cả con dân của Vu tộc!
Chỉ là Vân Tiên không muốn, đây là lựa chọn của Vu Thần đại nhân.
Lam Tố thừa nhận cô rất muốn Vân Tiên theo mình trở về đại lục Ngự Long, nhưng nếu Vân Tiên không chịu, tất nhiên cô cũng không miễn cưỡng.
Vân Tiên nhìn Lam Tố, khẽ gật đầu lần nữa:
Ừ.

Cuối cùng Vân Tiên lại nói:
Nơi này có người nhà của tôi.

Có cả anh ấy.
Dường như Lam Tố còn chưa từ bỏ ý định, cô cười nói:
Vậy, nếu như Vu tộc sắp diệt vong thì sao? Cô vẫn không quay về?


Thế cô còn quay trở lại đây nữa không?
Vân Tiên cảm giác được ở chỗ tối có một bóng người đang nghe lén cô và Lam Tố nói chuyện, cô nhướng mày, đổi giọng tiếp tục hỏi Lam Tố.
Lam Tố im lặng một hồi, thân hình cao gầy của cô ấy trông vô cùng cô tịch.

Cô nói cái gì? Người phụ nữ chết tiệt này, cô dám không quay trở lại! Cô nói lại một lần nữa cho tôi nghe thử xem!


Ngay khi Lam Tố nói xong câu cuối cùng, một bóng người cao ráo từ trong góc tối bỗng nhiên lao lại đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.