Chương 1186: Coi như là đêm tân hôn
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 734 chữ
- 2022-02-16 04:35:37
Ấy mà lúc này, cô lại quên mất có một cái
móng heo
vẫn còn làm xằng làm bậy trên người mình.
Lại thấy ở nơi xa, Lam Tố 8bị Vu Lam nắm chặt cổ tay, khi nghe Vu Lam nói ra câu cuối cùng đó, cả người cô ấy rõ ràng như đờ ra.
Sau đó, Lam Tố gạt3 tay Vu Lam ra không một chút nể nang, cô ấy nói với Vu Lam:
Tôi cùng với ai đó là chuyện của tôi, từ lúc bà vứt bỏ tôi, không 9nhận tôi, chúng ta đã không còn có quan hệ gì nữa rồi.
Người của đại lục Ngự Long vẫn cần ăn cần uống như bình thường, giống y hệt với người ở Trái đất.
Ngoại trừ việc cơ thể có thể chất tu luyện, cũng chỉ cần tu luyện là có thể sống đến hơn ngàn năm thì các yếu tố thể chất còn lại thì hoàn toàn giống với người ở Trái Đất.
Ăn cơm tối xong, Vân Tiên liền hỏi Vu Lam một số chuyện.
Điều này khiến Tư Dịch nhân cơ hội
sàm sỡ
.
Chờ sau khi Vu Lam rời đi, Tư Dịch mới đưa Vân Tiên từ bụi cỏ đi ra.
Mà bây giờ, quần áo trên người Vân Tiên đều xộc xệch.
Lúc đang nói chuyện, Vu Lam cũng đồng ý với Vân Tiên sẽ giúp cô để ý tung tích của người thần bí nọ.
Bữa cơm tối nhanh chóng kết thúc.
Buổi tối đi ngủ, Vân Tiên ngủ riêng ở một phòng.
Nếu như bộ dáng này bị người ta bắt gặp thì có khi còn tưởng rằng cô và Tư Dịch đã làm chuyện gì đó ấy chứ.
...
Đợi đến khi Vân Tiên và Tư Dịch trở lại đại điện của Vu tộc thì chỗ này đã bắt đầu bày biện tiệc.
Bởi vì đây là quy định của Vu tộc nhưng bà không thể nào để con gái của mình rơi vào tình thế khó xử!
Vu Lam đứng ở đó trầm ngâm đến mười mấy phút.
Trong mười mấy phút đó, Vân Tiên không dám phát ra một chút âm thanh nào.
Đây là lời khuyên đối với Lam Tố vì bà ấy là mẹ ruột của cô ấy.
Vu Lam biết mình ích kỷ.
Bà là tộc trưởng Vu tộc, phát hiện sự việc này lẽ ra bản thân bà vốn phải nên nói ra đầu tiên.
Nói xong, Lam Tố bỏ đi một mạch.
Vẻ mặt của Vu Lam đang 6đứng ở đằng xa cứng đờ lại, sự đau khổ bao trùm khuôn mặt bà ấy.
Ngay khoảnh khắc Lam Tố sắp rời đi, Vu Lam mới hướng về5 phía Lam Tố, hét lên một câu:
Con không nhận mẹ cũng không sao, là mẹ có lỗi với con, nhưng chuyện con đã mất trong sạch thì đừng để cho người trong tộc biết!
Vu Lam còn hỏi một câu mang tính tượng trưng:
Vu Thần đại nhân, ngài sẽ quay về Vu tộc nữa chứ ạ?
Vu Lam đặt câu hỏi nhưng nhìn thấy vẻ mặt khẩn khoản của Lam Tố, Vân Tiên không nhịn được liền gật đầu:
Tôi sẽ còn tới.
Lần này, cô đến chỉ là để tìm hiểu tung tích của người thần bí, ở lại vài hôm rồi đi.
Mục đích cô đến đây cũng chính là để tìm tung tích của người bí mật kia.
Hơn nữa lần này Vân Tiên cũng không định ở lâu.
Nghe Vân Tiên nói sắp phải trở về Trái đất, Vu Lam và người của Vu tộc đều thấy hơi tiếc nuối.
Tư Dịch cũng ngủ phòng chính, ngay bên cạnh phòng của Vân Tiên.
Vậy mà lúc Vân Tiên vừa kéo chăn lên nằm xuống, cô liền thấy mình rơi vào lồng ngực rắn chắc.
Hơi thở quen thuộc này, không cần nói cũng nhận ra người ôm cô chắc chắn là Tư Dịch.
Anh đến đây làm gì vậy.
Vân Tiên liền nghĩ ngay đến việc hôm nay ở rừng trúc, khuôn mặt cô đỏ bừng, sau đó đẩy Tư Dịch một cái.
Tiểu Tiên, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, anh không ở đây thì còn có thể đi đâu.
Tư Dịch không hề biết xấu hổ nâng bàn tay nhỏ nhắn của Vân Tiên lên, anh nhìn chiếc nhẫn cùng đôi với mình trên tay cô, hùng hồn nói.
Nghe vậy, Vân Tiên lập tức đỏ mặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.