Chương 1187: Tu tu tu, tàu anh qua núi(*)!
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 673 chữ
- 2022-02-16 04:35:37
Trong bóng tối, đôi bàn tay nhỏ nhắn của Vân Tiên đặt lên lồng ngực rắn chắc của Tư Dịch.
Khi cô chỉ vừa mới chạm vào, đô8i mắt sắc bén của anh đã rực lửa.
Tiểu Tiên của anh cũng đã biết chủ động rồi!
Ngay lúc này đây, Tư Dịch đang đ5è trên người Vân Tiên, nơi cứng rắn nào đó kề sát vào
nơi riêng tư
mềm mại của cô, chỉ cách một lớp vải mỏng manh, nó nóng bỏng tới mức khiến cho người ta khó mà chịu nổi.
Giữa đêm đen mờ mịt, gương mặt của cô thoáng đỏ bừng, Vân Tiên nghiêng mặt sang một bên, cơ thể cô nằm dưới người anh hơi động đậy, thẹn thùng như một cô gái chưa từng trải sự đời.
Nơi riêng tư của hai người đang chạm vào nhau, cảm nhận được điều này, suýt nữa thì Tư Dịch cũng phun trào ngọn lửa nóng.
Chỉ mới nghĩ vậy thôi, anh thấy đ3ột nhiên cô lại mím chặt môi.
Động tác này không giống với trước đây, dù là trong đêm tối, Tư Dịch cũng có thể thấy rõ d9áng vẻ Vân Tiên làm vậy như thể một cô dâu nhỏ đầy thẹn thùng vừa mới về nhà chồng.
Anh thực sự bị mê hoặc mất rồi.
Dù là trước đó hay bây giờ đi nữa, người có thể mê hoặc anh chỉ có mình Tiểu Tiên.
Tư Dịch lại ghé sát bên tai, dụ dỗ nói với cô:
Ngoan nào, Tiểu Tiên, gọi tên anh đi.
Cô vẫn chưa từng gọi tên mình.
Anh nhìn cô với vẻ mong chờ, đồng thời động tác trên tay cũng không hề dừng lại.
Tiểu Tiên, em đừng cựa quậy nữa.
Tư Dịch đang cố kìm nén đến giới hạn cuối cùng, anh chỉ là một người đàn ông bình thường, khi đối mặt với người con gái mà mình yêu, nhất là trong tình huống thế này, Vân Tiên lại còn ngọ nguậy như thế.
Như thế thì có khác nào bảo anh hãy chiếm lấy cô đi, chiếm lấy cô đi!
Em…
Vân Tiên vừa định lên tiếng, đôi môi mỏng của Tư Dịch đã kịp thời bao phủ lên nơi phát ra âm thanh của cô.
Cô không nhắm mắt lại, nên có thể nhìn thấy rõ đôi lông mày sắc bén, cặp mắt với hàng mi dài của người kia.
Khi Tư Dịch hôn mình, suốt cả quá trình Vân Tiên cô vẫn luôn mở mắt, đôi mắt mở to, đến khi cô bị hôn tới mức sắp không thở nổi nữa, Tư Dịch mới thả lỏng đôi môi của cô ra, để cho cô hít thở.
Vân Tiên hít thở khẽ khàng.
Đồng thời cô cảm thấy cơ thể mình bỗng dưng lành lạnh, không biết bắt đầu từ lúc nào, Tư Dịch đã cởi áo của cô ra, đến cả áo lót cũng đã bị bị cởi ra rồi.
Bàn tay anh rất lớn, nhưng Vân Tiên dậy thì lại thành công, thế là bàn tay muốn nắm trọn đôi gò bồng đào của cô thì cũng không đủ bao phủ nó.
Vào lúc này đây, gương mặt của Vân Tiên đỏ ửng như nhúng vào nước nóng, cô thẹn thùng đỏ mặt.
Vân Tiên cảm giác ngực của mình căng cứng, cô không thể đẩy nổi người kia ra, biết làm sao được, sức anh mạnh hơn cô rất nhiều.
Lúc này, gương mặt của Vân Tiên vẫn còn đang ửng đỏ, khi Tư Dịch ghé sát vào người mình, bỗng nhiên cô khẽ kêu lên bằng một giọng nói mềm mại vô cùng:
Ông xã!
Tiếng gọi ngân nga ấy khiến Tư Dịch bỗng dưng sững người.
Cô ấy gọi mình là gì?
Đúng lúc anh còn đang ngây ngẩn, bỗng nhiên Vân Tiên cố sức đẩy mạnh một cái khiến cho Tư Dịch ngã xuống còn cô thì xoay người, ngồi trên người Tư Dịch, tư thế nam trên nữ dưới chỉ trong nháy mắt bỗng trở thành ngược lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.