• 293

Chương 1262: Làm tù binh, không có quyền lợi



Đi bộ từ bên này đến trường đua ngựa cũng không xa lắm, đại khái khoảng hai mươi phút là tới rồi.
Lâm Nhã Thiến đứng phía trước mọi ng8ười nói không nhanh không chậm.


Lớp phó học tập của chúng ta lên tiếng rồi kìa, mọi người đi theo nhé, ha ha!
Có vài nam sinh3 khá nghịch ngợm nghe lời Lâm Nhã Thiến nói xong đều hùa theo trêu ghẹo.

Tuy nói là họp lớp nhưng đa số học sinh trong lớp đều 9đi chung với bạn chơi thân với mình, mọi người tách ra làm tốp năm tốp ba, chẳng qua điểm đến giống nhau mà thôi.
Cô ta thật sự hối hận quá rồi. E là nơi nào có bán thuốc hối hận thì cô ta sẽ là người chạy tới mua đầu tiên!
Thấy bỗng dưng có người xuất hiện mà còn là đến tìm Vân Tiên, một số bạn bè ở xung quanh đi ngang qua cũng muốn quay đầu lại nhìn Vân Tiên một cái.
Dù sao trước đây, đám bạn cùng lớp vẫn rất chú ý lẫn nhau.
Vân Tiên thật sự quá mạnh, cô ta không thể đánh thắng được.
Cho nên Cố Niệm muốn trở về đại lục Ngự Long, dù sao cô ta cũng là người của nơi ấy, là sát thủ của đại lục Ngự Long.
Nếu cho Cố Niệm lựa chọn lại, dẫu cho bị điên thì cô ta cũng sẽ không điên đến nỗi đi xé thông báo trên bảng Phong Vân, rồi chạy đến Trái đất để ám sát Vân Tiên chỉ vì số tiền thù lao hậu hĩnh đó.
Rất rõ ràng, Thanh Dứu đến để tìm Vân Tiên.
Vân Tiên khẽ nhếch môi rồi đi qua đó.

Chị Tiên.
Sau khi Thanh Dứu trông thấy Vân Tiên, cô nàng gọi một tiếng.
Nhất là khi nhìn thấy Cố Niệm bị Thanh Dứu trói lại, cảnh tượng này đúng là quá bắt mắt.
Thế nhưng khi nghe thấy lời Cố Niệm nói với Vân Tiên, những người ở xung quanh muốn đi qua xem đều nháo nhào dừng chân lại.
Thậm chí có một bạn nữ trong số đó còn nhanh hơn Vân Tiên, hỏi ngược lại Cố Niệm:
Cô muốn giết Vân Tiên hả? Giết người sao? Mấy người đang đùa đấy à? Hay là đang diễn kịch vậy? Giết người là phạm pháp đó!


Vân Tiên, tôi không giết cô nữa! Cô thả tôi về đi, tôi bị sợi dây này trói lại cứ trông như là phạm nhân vậy đó, dù sao tôi cũng là một nhân vật lợi hại vừa nói ra là hù chết cả đám người ở chỗ bọn tôi, cô làm vậy thì mặt mũi tôi phải để đâu đây?

Vừa nói, Cố Niệm vừa dùng hai tay kéo sợi dây.
Từ sau cuộc ám sát Vân Tiên không thành công lần trước, Cố Niệm đã hoàn toàn từ bỏ ý đồ đó rồi.
Người bình thường mà nghe thấy lời nói của Cố Niệm, tất nhiên họ sẽ ngạc nhiên.
Nhất là học sinh trong lứa tuổi này thông thường đều nhàn rỗi và lười nhác, cho nên những học sinh đi ngang qua Vân Tiên đều dừng chân lại nhìn Cố Niệm và cô.

Vấn đề là tôi đánh không lại Vân Tiên nên không giết được cô ta!
Có vẻ như Cố Niệm không cảm thấy giết người là một chuyện gì không đúng, cô ta nói với vẻ vô tội.
Vân Tiên và T6rần Hinh Di, Trương Thiệu Phong, Lăng Dật Trần chơi thân với nhau cho nên mấy người họ đi chung.
Mới vừa đi ra khỏi cửa nhà hàn5g, Vân Tiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở ngay cửa lớn.
Là Thanh Dứu.
Vân Tiên cũng nhìn thấy Thanh Dứu, lúc này tay cô đang kéo một sợi dây thừng, một đầu sợi dây này đang trói hai tay của Cố Niệm đang đứng cách đó không xa.
Tay của Cố Niệm bị dây thừng trói chặt, cô ta đang bĩu môi đứng bên cạnh.
Lúc Cố Niệm trông thấy Vân Tiên, cô ta lại giận bừng bừng nói:
Cố Niệm đến từ đại lục Ngự Long nên hoàn toàn không biết gì về Trái đất giống như Lam Tố trước đây.

Nói xong lời này, Cố Niệm quay đầu lại nhìn Vân Tiên:
Vân Tiên, cô tha cho tôi đi! Cô nhìn đi, Thanh Dứu đã giam tôi lại lâu vậy rồi! Vất vả lắm tôi mới được ra ngoài nhìn ngắm mặt trời hôm nay một chút đấy, tôi cảm thấy mình sắp trở thành ma cà rồng luôn rồi!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.