• 3,753

Chương 1263: Con ngựa đó của cậu, chắc chắn không được


Cố Niệm bĩu bĩu môi nhưng cuối cùng cô ta vẫn đi theo Vân Tiên và Thanh Dứu.

Giữa chừng, Thanh Dứu còn đứng lại, bắ8t chước Vân Tiên, giơ xoa đầu Cố Niệm, sau đó cô nàng cúi đầu xuống ghé sát vào tai đối phương, nhẹ nhàng trêu ghẹo một ti3ếng:
Niệm Niệm ngốc nghếch.


Nói đoạn, Thanh Dứu nhịn cười, bắt kịp bước chân của Vân Tiên.
Ông lão phụ trách chăm sóc ngựa họ Chương, bác Chương khoảng năm sáu mươi tuổi rồi, ông ấy đã nuôi ngựa được gần ba bốn mươi năm, có thể nói từ năm mười sáu, mười bảy tuổi, bác Chương này đã bắt đầu nuôi ngựa rồi nên có kiến thức rất nhiều về ngựa.
Hiện tại, cả trường đua ngựa này đều do bác Chương quản lý và sắp xếp mọi việc.
Rõ ràng Lâm Tử Hàng có quen biết bác Chương cho nên hắn ta nói vài câu với bác Chương với vẻ đắc ý, sau đó bác Chương dẫn mọi người đi chọn ngựa.
Cho nên hiện tại có thêm Thanh Dứu và Cố Niệm thì cũng không vấn đề gì.
Hôm nay, vốn dĩ Thanh Dứu đến đây nhằm dẫn Cố Niệm ra tản bộ nhưng cô biết lớp Vân Tiên họp lớp nên Thanh Dứu dứt khoát dẫn Cố Niệm tới cho xôm.

Đi thôi đi thôi! Chúng ta phải nhanh chân một chút, tốt nhất là phải đến được trường đua ngựa trước mười hai giờ năm mươi, bởi vì lát nữa chúng ta đến đó rồi còn phải chọn con ngựa mình thích, chiều nay còn tiến hành đua ngựa nữa.

Nhưng không ai nói toạc ra, cũng không có thể hiện ra mặt.

Buổi họp lớp của lớp Vân Tiên cũng xem như là lễ tốt nghiệp, bởi không chỉ có bạn bè của lớp cô có thể tham gia, mà các bạn lớp khác, thậm chí những học sinh khác trong trường trung học Long Môn cũng đến đây tham dự.
Cố Niệm:

9Cô ta có nên sống tiếp nữa không? Sao người nào người nấy đều muốn bắt nạt cô ta thế?
Đám học sinh đứng phía sau đ6ều trợn tròn mắt.
Tình huống gì đây?
Lâm Nhã Thiến đi phía trước, dẫn mọi người đi lên trước như một hướng dẫn viên du lịch nhỏ nhắn.
Không thể không nói, Lâm Nhã Thiến sắp xếp khá chu toàn.
Nhất là khi ở trong trường, thân là một lớp phó học tập, Lâm Nhã Thiến đã biểu hiện ra năng lực lãnh đạo không hề tầm thường.
Vì vậy mọi người đều sẵn lòng nghe theo sự sắp xếp của Lâm Nhã Thiến.
Rất nhanh sau đó, cả nhóm người Vân Tiên đã đến chỗ trường đua ngựa.
Đi vào trong, họ gặp được ông lão chăm sóc ngựa.

Tiểu Tiên, cậu muốn chọn con nào?
Trần Hinh Di có vẻ vô cùng phấn khích, cô kéo Vân Tiên rồi hô lớn.

Loài ngựa này không biết bay, tôi không muốn cưỡi.
Cố Niệm tỏ vẻ ghét bỏ nhìn thoáng qua những người đang chọn ngựa rồi mở miệng.
Ngựa ở đại lục Ngự Long bọn họ đều có thể bay được.
Tại sao lời nói của Cố Niệm và Vân Tiên đều nghe có vẻ sâu xa dữ vậy?5
Sao họ cứ cảm thấy lời hai người đó nói cứ như cố tình làm bộ cho mọi người xem để gây sự chú ý nhỉ?
Có một số người cảm thấy khó chịu, họ cảm thấy Vân Tiên cố tình làm vậy chỉ để thu hút sự chú ý của mọi người.
Còn ngựa ở đây, cô ta không cần.

Vân Tiên khẽ mỉm cười.


Tôi cảm thấy con ngựa này không tồi! Thân hình săn chắc, lại cao lớn, chắc chắn sẽ chạy nhanh nhất, tôi chọn con này!
Trương Thiệu Phong đi tới trước mặt một con ngựa, cậu ta gỡ sợi dây đang trói con ngựa này rồi mở miệng nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.