• 293

Chương 1317: Chuyện của lily, tôi sẽ quản


Dù sao trưởng thôn Lumada là lãnh đạo của một thôn nhưng Nhã chỉ là một người phụ nữ nông thôn bình thường.

Sự khiếp sợ của Nhã tuyệt đối lớn 8hơn trưởng thôn Lumada nhiều.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hai người họ, Vân Tiên dứt khoát khoanh tay lại, nâng cái chân đang giẫm lên lưng trư3ởng thôn Lumada lên.
Nghe Vân Tiên nói xong, mấy người trưởng thôn Lumada không hề cảm thấy Vân Tiên đang nói đùa.
Dù sao mọi người đều thấy rõ bản lĩnh vừa rồi của Vân Tiên.
Làm gì có một cô bé bình thường nào lợi hại như vậy?
Bởi vì cho dù nước B huy động tất cả lực lượng quân đội cũng không thể tìm được Vân Tiên, nói chi đến động vào cô.
Lúc đó Pierre cũng vì cùng đường rồi nên mới làm vậy.
Lúc ấy, Vân Tiên cũng đã hoàn thành nhiệm vụ định dừng tay, thế nhưng Pierre lại tự dâng nhiều đồ quý có giá trị cao như vậy, cô đâu có lý nào không nhận?
Nếu đổi thành một cô bé bình thường thì bây giờ đã khóc lóc kêu cha gọi mẹ vì những hành động vừa rồi của trưởng thôn Lumada rồi.

E hèm…
Lúc này, Lumada không thể không dời ánh mắt sang xem xét Vân Tiên, lão ta nhìn chằm chằm Vân Tiên hai giây xong, rồi mới hơi yếu ớt hỏi cô:
Cô… cô thật sự quen biết ngài Tổng thống sao?

Thân phận của ngài Tổng thống dẫu đối với trưởng thôn Lumada hay Nhã mà nói thì chính là một nhân vật mà cả đời cũng không gặp được.

Ông ta… chỉ là bại tướng dưới tay tôi mà thôi.

Vân Tiên nói vậy cũng không hề khoa trương.
Lúc trước, 9khi Vân Tiên nhận được nhiệm vụ, đó là cô phải xử lý quan chức dưới trướng của Tổng thống Pierre của nước B, hồi ấy Pierre vừa mới ngồi lên vị trí Tổ6ng thống chưa được bao lâu, đó là thời cơ vô cùng cấp bách đòi hỏi các quan chức cấp dưới hỗ trợ củng cố địa vị của mình.
Ai lại không thích tiền chứ?
Về sau, có một lần Vân Tiên vô tình nghe được từ người khác rằng Tổng thống Pierre nước B sợ cô đến nỗi xuất hiện bóng ma tâm lý.
Có một lần có người nhắc đến hai chữ Sát Thần trước mặt Pierre, ông ta liền sợ đến nỗi ngã lăn chật vật từ trên bàn ăn xuống đất.
Vân Tiên lần lượt g5iết chết tay chân dưới trướng Tổng thống Pierre của nước B, chuyện này khiến cho Pierre gần như tuyệt vọng.
Pierre cũng được xem là người có năng lực, ông ta tìm thật lâu mới tìm được Vân Tiên, sau đó dâng cho Vân Tiên rất nhiều tiền, khẩn cầu Vân Tiên đừng động vào người của ông ta nữa.
Nếu nói là quỳ xuống cầu xin cũng không khoa trương chút nào.
Cho nên sau khi biết Vân Tiên quen biết ngài Tổng thống, dù cho chuyện này là thật hay giả thì thái độ đối đãi Vân Tiên của Lumada và Nhã cũng sẽ thay đổi rất nhiều.

Vân Tiên sớm đã nâng chân giẫm lên trưởng thôn Lumada, lúc này cô đang bình tĩnh đứng một bên.


Chẳng qua chỉ là một Tổng thống nước B nho nhỏ của các người, tôi cần gì phải nói bừa?
Vân Tiên nhẹ nhàng nói một câu.

Tròng mắt của Lumada lập tức đảo một vòng, lão ta chạy nhanh về phía ba, bốn tên đàn ông nhét Lily vào bao bố ấy, đá họ một cái rồi thấp giọng quát lên:
Còn không mau thả… thả ra!


Ba, bốn tên đàn ông này sững sờ nhưng cũng rất nhanh tay lẹ chân mà kéo Lily ra khỏi bao bố, sau đó còn cởi trói rồi tháo băng dính đen trên miệng cô bé ra.

Lily lớn tiếng thở hổn hển vài hơi, thế nhưng vẻ mặt lại không có chút sợ hãi nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.